首頁 >文學作品
文學作品
回上一頁
本篇文章總共有65個段落,127個語句,3254個語詞,4195個音節
Gûn Peng-ôe_04 銀冰鞋_04
Mary Mapes Dodge Mary Mapes Dodge
Tē 8 chiuⁿ
Koh Tit-tio̍h Lāu-pē.
第8章
Koh得著老父
Hit chi̍t àm Hêng-sū ê lāu-pē hó chin chōe, sim siūⁿ beh khí-lâi, chē tī tōa ê the-í, thang lâi hang hé. Chi̍t tiap-á-kú choân ke lóng hoaⁿ-hí kàu bōe kò͘-tit. Hêng-sū in-uiī ê lāu-pē sin-thé chin tāng, tio̍h khiàm-ēng chi̍t hāng chin kian-kò͘ ê mi̍h hō͘ i khò, chiū the̍h chi̍t tè kian-tēng ê tōa í, hē-tī hé-lô͘ chêng; i-seng sui-jiân bô hoan-hù Pek chím chún i ê tiōng-hu khí-lâi chē, nā-sī i ka-kī chù-ì chiong i ê tiōng-hu hû-khí-lâi, tí-tú teh hû ê sî, i ê tiōng-hu tùi i kóng, “Lí khiā ōe chāi, góa án-ni oh khiā khí-lâi, sī góa í-keng lāu lah, bô khùi-la̍t mah, á-sī in-ūi hoat jia̍t, hō͘ góa bô la̍t mah ?” Hit一暗Hêng-sūê老父好真濟,心想beh起--來,坐tī 大ê the 椅,thang來烘火。一tiap仔久全家攏歡喜到bōe顧--得。Hêng-sū因為伊ê 老父身體真重,著欠用一項真堅固ê物hō͘ 伊靠,就提一塊堅定ê大椅,hē tī 火爐前;醫生雖然無吩咐Pek嬸准伊ê 丈夫起來坐,但是伊家己注意將伊ê 丈夫扶--起來,tí-tú teh扶ê 時,伊ê 丈夫對伊講:「你企會在,我án-ni oh企起來,是我已經老--lah,無氣力--mah,抑是因為發熱,hō͘ 我無力--mah?」
Pek chím chhiò kóng, “Lí put-kò sī in-ūi phòa-pīⁿ hoat jia̍t hō͘ lí án-ni loán-jio̍k, chit ūi ū í, lí chē lo̍h-khì, lâi hang hé thang hoaⁿ-hí lán kin-á-ji̍t chi̍t chôe thoân-chi̍p.”Pek chím kóng liáu, bān-bān pàng i ê tiōng-hu chē tī í n̍i̍h, ná chhin-chhiūⁿ ū sià tàⁿ tī í-téng. Hêng-sū iā chiàu i só͘ ōe ê pang-chān i ê lāu-bú hû i ê lāu-pē chē lo̍h. Chit sî Kat-la-tí cháu lâi cháu khì, chhē ta̍k hāng ê mi̍h the̍h hoūi ê lāu-bú, hō͘ i ê lāu-pē khò ka-chiah, koh chhē chi̍t tè sòe tè í hō͘ i ê lāu-pē khòa kha, Hêng-sū chiong hé poah chi̍t ē hō͘ hé hoat iām, sio khì kek-gōe ê tōa. I ê lāu-pē chē tī í-téng, ba̍k-chiu khòaⁿ in, sim-lāi chin kî-koài, ka-kī siūⁿ tú chiah teh hû góa ê ta-po͘ gín-ná chiū-sī sòe Hêng-sū mah, tú chiah the̍h chhéng-á teh sàu hé-lô͘ téng ê hé-hu, chi̍t ê sì chhioh-koâiⁿ ê cha-bó͘ gín-ná, chiū-sī i ê sió-bē mah, góa ê bó͘ ia̍h sī chit hō súi ê bīn-mau, nā-sī chhin-chhiūⁿ sim-lāi teh khòa-lū sím-mi̍h, pâng-lāi ê mi̍h-kiāⁿ chí-ū chi̍t tè chêng-chhâ ê toh, iáu sī góa í-chêng sêng-chhin ê sî bóe ê, koh ū chi̍t pún Sèng-chheh iā iáu tī kè-á-téng, in-ūi khòaⁿ-kìⁿ chit hō ê kéng-hóng, bōe bián-tit chi̍t ti̍h chi̍t ti̍h ê ba̍k-sái ti̍h lo̍h-lâi. Kat-la-tí bat lâu ba̍k-sái kî-tó, taⁿ í-keng tit-tio̍h ún-chún, in-ūi Kat-la-tí taⁿ chai thiàⁿ i ê lāu-pē iâⁿ-kè sè-kan ê sū, i khòaⁿ-kìⁿ lāu-pē khàu chiū lâi phō i ê ām-kún, chiong i ê bīn óa-tio̍h lāu-pē kiò kóng, “Chhin-ài ê pē ah, lí m̄ thang khàu, goán chiah ê lóng tī chia. Hêng-sū kap i ê lāu-bú sim-lāi iā chin oh kè, to̍k-to̍k bô chòe siaⁿ, in khòaⁿ-tio̍h Kat-la-tí, khòaⁿ i ê lāu-pē thó͘-khùi, tùi i ê cha-bó͘ kiáⁿ kóng, “Siōng-té chiok-hok lí.” Kia̍h-khí thâu lâi kóng, “Góa chhin-chhiūⁿ bōe jīn-tit lí.” Koh khoài-lo̍k ê iūⁿ kā i ê bó͘ kóng, “Góa eng-kai tio̍h jīn-tit i.” Tùi án-ni ēng siang chhiú bong i ê cha-bó͘ kiáⁿ ê bīn, chin chù-ì khòaⁿ, chhin-chhiūⁿ khòaⁿ-kìⁿ i tióng tōa ê khoán, kóng, “Góa eng-kai tio̍h jīn-tit i, chi̍t tùi lâm sek ê ba̍k-chiu kap âng ê chhùi-tûn hêng-māu, kap sòe-hàn ê sî chi̍t iūⁿ, góa ōe kì-tit i bōe-ōe kiâⁿ ê sî, chhiùⁿ koa, chin hó thiaⁿ, nā-sī lī-khui í-keng kú lah, hiān-chāi chit ê sū í-keng kè-khì lah.” Pek嬸笑講:「你不過是因為破病發熱hō͘ 你án-ni軟弱,這位有椅,你坐--落去,來烘火thang歡喜咱今仔日一齊團集。」Pek嬸講了,慢慢放伊ê 丈夫坐tī 椅--n̍i̍h,那親像有卸擔 tī 椅頂。Hêng-sū也照伊所會ê幫贊伊ê 老母扶伊ê 老父坐--落。這時Kat-la-tí走來走去,chhē逐項ê物提hō͘伊ê 老母,hō͘ 伊ê老父靠ka-chiah,koh chhē一塊細塊椅hō͘ 伊ê 老父掛腳,Hêng-sū將火撥一下hō͘ 火發焰,燒去極外ê大。伊ê 老父坐tī 椅頂,目珠看in,心內真奇怪,家己想tú 才teh扶我ê 查甫囡仔就是細Hêng-sū--mah,tú chiah提chhéng仔teh掃火爐頂ê火灰,一個四尺懸ê查某囡仔,就是伊ê 小妹--mah,我ê 某亦是這號súi ê面貌,但是親像心內teh掛慮甚mi̍h,房內ê物件只有一塊榕柴ê桌,iáu 是我以前成親ê 時買--ê,koh有一本聖冊也iáu tī 架仔頂,因為看見這號ê景況,bōe免得一滴一滴ê目屎滴--落來。Kat-la-tí bat流目屎祈禱,今已經得著允准,因為Kat-la-tí今知疼伊ê 老父贏過世間ê事,伊看見老父哭就來抱伊ê 頷頸,將伊ê 面倚著老父叫講:「親愛ê父--ah,你m̄ thang哭,阮chiah ê攏tī chia。Hêng-sū kap 伊ê 老母心內也真oh過,獨獨無做聲,in看著Kat-la-tí,看伊ê 老父吐氣,對伊ê 查某子講:「上帝祝福你。」Kia̍h起頭來講:「我親像bōe認得你。」Koh快樂ê樣kā伊ê 某講:「我應該著認得伊。」Tùi án-ni用雙手摸伊ê 查某子ê面,真注意看,親像看見伊長大ê款,講:「我應該著認得伊,一對藍色ê目珠kap紅ê嘴唇形貌,kap細漢ê 時一樣,我會記得伊bōe會行ê 時,唱歌,真好聽,但是離開已經久--lah,現在這個事已經過去--lah。」
Pek chím kín-kín kóng, “Iáu-bē kè-khì, lí siūⁿ góa khéng hō͘ Kat-la-tí bōe-kì-tit sòe-hàn ê sî ê kong-kéng mah ?” Chiū kiò Kat-la-tí chhiùⁿ hit ê sòe-hàn ê sî só͘ chhiùⁿ ê si hō͘ i thiaⁿ, chit sî i ê lāu-pē chē tī í-téng, sin khò tī í-pòe, khoeh ba̍k-chiu, sûi chhiú, thiaⁿ i chhiùⁿ si, siaⁿ-im chin hó chhin-chhiūⁿ nn̄g hè ê sî só͘ chhiùⁿ ê chi̍t iūⁿ, só͘-í kám-tōng i ê sim, chhùi-tûn lio̍h-á tín-tāng chhiò chhiò. Kat-la-tí chhiùⁿ si liáu, Hêng-sū iā lio̍h-á chhiò chi̍t ē, chiū the̍h chi̍t tè chhâ í, hē tī i ê lāu-pē ê bīn-chêng, chiong gû-ni chiah ê mi̍h hē tī téng-bīn, chiū kí kóng, “A-tia ah, tī chiāu gû-ni, koe-nn̄g, bah chiap, pe̍h ê mī-pau, lí thang lâi chia̍h.” So͘ Pek-hok chi̍t bīn chia̍h chi̍t bīn kap i kóng kúi-kù ōe. Hêng-sū the̍h i sòe-hàn ê sî só͘ thit-thô chi̍t ê chêng-chhâ só͘ chòe bē chiâⁿ ê sòe chûn, hō͘ i ê lāu-pē khòaⁿ, mn̄g kóng, “A-tia, lí chai chit ê sī sím-mi̍h ?” I ê lāu-pē kóng, “Góa chai sī góa chā-ji̍t só͘ chòe ê.” Koh kóng, “Ai-ah, m̄ sī chā-ji̍t, sī chá chin chōe nî, chòe iáu-bē chiâⁿ ê sòe-chûn.” Pek嬸緊緊講:「Iáu-bē過去,你想我肯hō͘ Kat-la-tí bōe 記得細漢ê 時ê光景mah?」就叫Kat-la-tí唱hit ê細漢ê 時所唱ê詩hō͘ 伊聽,這時伊ê 老父坐tī 椅頂,身靠tī 椅背,khoeh目珠,垂手,聽伊唱詩,聲音真好,親像兩歲ê 時所唱--ê一樣,所以感動伊ê 心,嘴唇略仔振動笑笑。Kat-la-tí唱詩了,Hêng-sū也略仔笑一下,就提一塊柴椅,hē tī 伊ê 老父ê面前,將牛奶chiah ê物hē tī 頂面,就指講:「阿爹--ah,tī chia有牛奶、雞卵、肉汁、白麵包,你thang來食。」So͘ Pek-hok一面食一面kap伊講幾句話。Hêng-sū提伊細漢ê 時所thit-thô一個榕柴所做未成ê細船,hō͘ 伊ê 老父看,問講:「阿爹,你知這個是甚mi̍h?」伊ê 老父講:「我知是我昨日所做--ê。」Koh講:「Ai --ah,m̄ 是chā日,是早真濟年,做iáu-bē成ê細船。」
Hêng-sū kóng, “Sui-jiân bē ū chòe chiâⁿ, góa iáu-kú pó-sioh, thèng-hāu lí hó, chhiú ū la̍t, thang chòe kàu bêng-pe̍k.” Hêng-sū講:「雖然bē有做成,我iáu-kú保惜,聽候你好,手有力,thang做到明白。」
I ê lāu-pē kóng, “Sī, góa thang chiong i chòe hó, nā-sī lí hiān-chāi í-keng sêng-jîn, m̄-sī thòe lí, chiong-lâi thang hō͘ góa ê sun-á thit-thô.” Chiū mn̄g Hêng-sū kóng, “Lí chiah chōe nî ū pang-chān lí ê lāu-bú mah ?” I ê bó͘ tī piⁿ-á kóng, “I chin ū pang-chān góa.” 伊ê 老父講:「是,我將伊做好,但是你現在已經成人,m̄ 是替你,將來thang hō͘ 我ê 孫仔thit-thô。」就問Hêng-sū講:「你chiah濟年有幫贊你ê 老母--mah?」伊ê 某tī 邊仔講:「伊真有幫贊我。」
So͘ Pek-hok koh mn̄g kóng, “Tùi hoat tōa chúi hit nî kàu kin-á-ji̍t ū lōa-chōe nî lah ?” So͘ Pek-hok問講:「Tùi發大水hit年到今仔日有偌濟年--lah?」
Hêng-sū kóng, “Ū cha̍p nî lah.” Hêng-sū講:「有10年--lah。」
I ê lāu-pē kiaⁿ kóng, “Cháiⁿ-iūⁿ í-keng ū cha̍p nî lah ?” Pek chím kì-tit i-seng hoan-hù kóng, m̄ thang kek-tōng i hō͘ i têng-kám, só͘-í m̄ chai tio̍h cháiⁿ-iūⁿ ìn chiah hó, tùi án-ni kóng, “Lí hiān-chāi í-keng hó lah, tio̍h kám-siā Siōng-tè, taⁿ tio̍h tó chhn̂g hio̍h-khùn.” 伊ê 老父驚講:「怎樣已經有10年--lah?」Pek嬸記得醫生吩咐講,m̄ thang激動伊hō͘ 伊重感,所以m̄ 知著怎樣應才好,tùi án-ni講:「你現在已經好--lah,著感謝上帝,今著倒床歇睏。」
I ê tiōng-hu kiò Hêng-sū kóng, “Eⁿ-á, lí lâi pang-chān góa, góa beh chiūⁿ chhn̂g khì khùn lah.” 伊ê 丈夫叫Hêng-sū講:「嬰仔,你來幫贊我,我beh上床去睏--lah。」
Hit-àm, Hêng-sū, bú, kiáⁿ, saⁿ lâng chia̍h àm-tǹg ê sî Pek chím khòaⁿ-kìⁿ i ê tiōng-hu an-ún khùn, sim-lāi chin hoaⁿ-hí, Hêng-sū kap Kat-la-tí teh chia̍h ê sî, chhin-chhiūⁿ sim-lāi ū teh siūⁿ sím-mi̍h chi̍t iūⁿ. Pek chím mn̄g Hêng-sū kóng, “Lí sim-lāi teh siūⁿ sím-mi̍h ?” Hit暗,Hêng-sū、母、子,三人食暗頓ê 時Pek嬸看見伊ê 丈夫安穩睏,心內真歡喜,Hêng-sū kap Kat-la-tí teh食ê 時,親像心內有teh甚mi̍h一樣。Pek嬸問Hêng-sū講:「你心內teh想甚mi̍h?」
Hêng-sū kóng, “Góa siūⁿ hit chi̍t chheng gûn.” Hêng-sū講:「我想hit一千銀。」
Hut-jiân thiaⁿ-kìⁿ chhn̂g-téng ū sòe-á siaⁿ kóng, “Chi̍t chheng gûn mah ? Góa siūⁿ tī góa phòa-pīⁿ chit kúi nî ê tiong-kan chit ê gûn tī lín chin ū lō͘-ēng.” 忽然聽見床頂有細仔聲講:「一千銀mah?我想tī 我破病這幾年ê中間這個銀tī lín真有路用。」
Pek chím thiaⁿ-kìⁿ chiah ê ōe siong-sim kóaⁿ-kín mn̄g i ê tiōng-hu kóng, “Lí sī chhíⁿ mah ?” Pek嬸聽見chiah ê話傷心趕緊問伊ê丈夫講:「你是醒--mah?」
Ìn kóng, “Si ah, góa hiān-sî hó chōe lah, kai-chài góa ū chek-chū hit ê gûn, chit cha̍p-nî lâi ū ēng liáu mah ?”Pek chím kóng, “Góa ê tiōng-hu ah, góa ê tiōng-hu ah, góa lóng m̄ chai hiah ê chîⁿ tī tah-lo̍h, góa bô ū tit-tio̍h chi̍t ê chîⁿ.” 應講:「是--ah,我現時好濟--lah,佳哉我有積聚hit ê銀,這10年來有用了--mah?」Pek嬸講:「我ê丈夫--ah,我ê 丈夫--ah,我攏m̄ 知hiah ê錢tī tah 落,我無有得著一個錢。」
Tú-tú siūⁿ beh chiong lóng-chóng ê sū kā i ê tiōng-hu kóng, Hêng-sū iô-chhiú kóng, “A-bú, lí bōe-kì-tit i-seng hoan-hù m̄ thang kiáu-jiáu i.” Tú-tú beh將攏總ê事kā伊ê 丈夫講,Hêng-sū搖手講:「阿母,你bōe 記得醫生吩咐m̄ thang攪擾--伊。」
I ê lāu-bú chiū kē siaⁿ kóng, “Eⁿ-á, lí kap i kóng ōe.” 伊ê 老母就低聲講:「嬰仔,你kap伊講話。」
Hêng-sū chiū chìn-chêng tùi i ê lāu-pē kóng, “A-tia, góa chin hoaⁿ-hí lí sin-thé ū khah hó lah, phah-sǹg bîn-á-ji̍t chiū ōe ióng-kiāⁿ khí-lâi.” Hêng-sū就進前對伊ê 老父講:「阿爹,我真歡喜你身體有較好--lah,扑算明仔日就會勇健起--來。」
I ê lāu-pē kóng, “Sī, góa iā phah-sǹg án-ni.” Koh mn̄g Hêng-sū kóng, “Hiah ê gûn ēng liáu jōa-kú lah ? Góa thiaⁿ bô bêng lí ê lāu-bú só͘ kóng ê ōe.” 伊ê 老父講:「是,我也扑算án-ni。」Koh問Hêng-sū講:「Hiah ê銀用了偌久--lah?我聽無明你ê 老母所講ê話。」
Pek chím kóaⁿ-kín chìn-chêng kóng, “Góa sī kóng lóng-chóng bô chi̍t îⁿ lah.” Pek嬸趕緊進前講:「我是講攏總無一圓--lah。」
I ê tiōng-hu kóng, “Bô chiū hó, lí m̄ thang ūi-tio̍h chitê sū tio̍h-kip, chit cha̍p-nî ê tiong-kan, chi̍t ke teh kè ji̍t,ia̍h beh pôe-ióng sòe-hàn gín-ná, ēng liáu chi̍t chheng gûn iā bô lia̍h-chòe chōe, chit kúi-nā nî bat tú-tio̍h phòa-pīⁿ mah ?” 伊ê 丈夫講:「無就好,你m̄ thang為著這ê事著急,這10年ê中間,一家teh過日,亦beh培養細漢囡仔,用了1000銀也無掠做濟,這幾若年bat tú著破病--mah ?」
Pek chím chek-sî khàu-khí-lâi the̍h ûi-kûn chhit ba̍k-sái kóng, “Bô, bô.” Pek嬸即時哭--起來提圍裙拭目屎。講:「無,無。」
I ê tiōng-hu chhiò kóng, “Bô chiū hó lah, ūi-tio̍h siáⁿ-sū beh khàu n̍i̍h, góa ū la̍t thang lâi thàn chîⁿ ê sî, chit ê tē-á koh beh móa-móa, kai-chài góa iáu-bē poa̍h-tó í-chêng ū kā lí kóng.” 伊ê 丈夫笑講:「無就好--lah,為著啥事beh哭--n̍i̍h,我有力thang來趁錢ê時不這個袋仔koh beh滿滿,佳哉我iáu-bē跋倒以前有kā你講。」
Pek chím kín-kín mn̄g kóng, “Kā góa kóng sím-mi̍h ?” Pek嬸緊緊問講:「Kā我講甚mi̍h?」
I ê tiōng-hu kóng, “Ai-ah, chiū-sī góa tâi hit ê chîⁿ, tú chiah góa bāng-kìⁿ chhin-chhiūⁿ góa bô ū kā lí kóng.” 伊ê 丈夫講:「Ai --ah,就是我埋hit ê錢,tú chiah我夢見親像我無有kā你講。」
Pek chím kín chìn-chêng beh koh-chài mn̄g i chit ê chîⁿ bâi tī tah-lo̍h, Hêng-sū kín kā i khiú-teh kóng, “Lí m̄ thang kip, thèng-hāu góa bān-bān thàm thiaⁿ i.” Pek chím chiū bô chòe siaⁿ, nā-sī sim-lāi hūn bōe-ōe liâm-piⁿ thiaⁿ-kìⁿ i cháiⁿ-iūⁿ ìn, i ê tiōng-hu ti̍t-ti̍t chùn ê siaⁿ-im siūⁿ beh kóng-ōe, Hêng-sū kóng, “Cháiⁿ-iūⁿ ēng che bāng kiáu-jiáu lāu-pē n̍i̍h. Lí ōe kì-tit sím-mi̍h sî bâi hit ê chîⁿ mah ?” Pek嬸緊進前beh koh再問伊這個錢埋tī tah 落,Hêng-sū緊kā伊khiú--teh講:「你m̄ thang急,聽候我慢慢探聽伊。」Pek嬸就無做聲,但是心內恨bōe會liâm-piⁿ 聽見伊怎樣應,伊ê 丈夫直直顫ê聲音想beh講話,Hêng-sū講:「怎樣用che夢攪擾老父--n̍i̍h。伊會記得甚mi̍h時埋hit ê錢--mah?」
I ê lāu-pē kóng, “Góa kì-tit chin chheng chhó, góa siū siong ê chêng chi̍t ji̍t Tiuⁿ Hok-seng tùi góa kóng kúi kù ōe hō͘ góa m̄ sìn-ho̍k i, in-ūi chí-ū i kap lí ê lāu-bú chai góa khǹg chi̍t chheng gûn, góa bô pàng sim, só͘-í góa hit mî khí-lâi, chiong hit ê chîⁿ tâi tī tōe-n̍i̍h.” 伊ê 老父講:「我記得真清楚,我受傷ê前一日張福生對我講幾句話hō͘ 我m̄ 信服伊,因為只有伊kap你ê 老母知我囥一千銀,我無放心,所以我hit暝起--來,將hit ê錢埋tī 地--n̍i̍h。」
Hêng-sū chhiò hi-hi kóng, “Góa chin sìn góa lāu-pē só͘ kóng ê, a-tia lí ōe kì-tit bâi tī sím mi̍h só͘-chāi mah?” Hêng-sū笑嘻嘻講:「我真信我老父所講--ê,阿爹你會記得埋tī甚mi̍h所在--mah?」
I ê lāu-pē kóng, “Góa ōe kì-tit, chit tia̍p í-keng òaⁿ, góa ū tām-po̍h ià-siān, lí khì khùn góa iā beh khùn lah.” 伊ê 老父講:「我會記得,這tia̍p已經晏,我有淡薄厭siān,你去睏我也beh睏--lah。」
Hêng-sū iā kiaⁿ-liáu kiáu-jiáu i ê lāu-pē, put-tek-í chiū kóng, “A-pē, an-bîn, góa ia̍h beh khì lah.” Kiâⁿ kúi pō͘ oa̍t-bīn koh mn̄g i ê lāu-pē kóng, “A-tia, lí ōe kì-tit hit ê chîⁿ kiù-kèng bâi tī sím-mi̍h só͘-chāi, góa hit sî iáu sòe-hàn, só͘-í m̄ chai chit ê sū.” Hêng-sū也驚了攪擾伊ê 老父不得已就講:「阿父,安眠,我亦beh去--lah。」行幾步越面koh問伊ê 老父講:「阿爹,你會記得hit ê錢究竟埋tī 甚mi̍h所在,我hit時iáu細漢,所以m̄ 知這個事。」
I ê lāu-pē kóng, “Tī chhù-āu, óa-kūn liú-chhiū ê tōe-hng.” 伊ê 老父講:「Tī 厝後,倚近柳樹ê地方。」
Hêng-sū kóng, “A-tia, sī tī liú-chhiū ê pak piⁿ mah?” Hêng-sū講:「阿爹,是tī 柳樹ê北邊--mah?」
I ê lau-pē kóng, “M̄-sī, tī liú-chhiū ê lâm piⁿ.” 伊ê 老父講:「M̄ 是,tī 柳樹ê南邊。」
Hêng-sū kóng, “A-tia, iáu-kú kì-tit kàu chiah chheng-chhó ah.” Hêng-sū講:「阿爹,iáu-kú記得到chiah清楚--ah。」
Chit sî Hêng-sū hoaⁿ-hí kàu bōe kò͘-tit, thiàu khí-lâi kóng, “A-tia, chhiáⁿ pêng-an khùn, góa ia̍h beh khì lah.”Tùi án-ni bú kiáⁿ saⁿ lâng saⁿ-kap khì khùn. 這時Hêng-sū歡喜到bōe顧--得,跳起來講:「阿爹,請平安睏,我亦beh去--lah。」Tùi án-ni母子三人相kap去睏。
Hit àm ge̍h chhut-teh chin òaⁿ, Ka-la-tí kap i ê lāu-pē lóng khùn-khì lah, kng-bêng ê ge̍h, chiò-ji̍p thang-á lāi, koh bô kiáu-jiáu in. Hêng-sū kap i ê lāu bú khin-khin khí-lâi, khòaⁿ-kìⁿ ge̍h-kng chiò tī tōe n̍i̍h, thang khòaⁿ-kìⁿ liú-chhiū chin bêng, in bú kiáⁿ nn̄g lâng chiū kia̍h tî-thâu beh ku̍t hit ê chîⁿ, sui-jiân gōa-bīn kôaⁿ, hong ji̍p kut, pèng sng chhim lâng, iā to bô kiaⁿ, só͘ kiaⁿ ê sī kiaⁿ liáu chion gin nn̄g lâng phah chhíⁿ, só͘-í in nn̄g lâng chi̍t bīn ku̍t tōe chi̍t bīn kiaⁿ sim, sî-khek lûn-liû khin-khin khì thàm-khòaⁿ pē cha-bó͘ kiáⁿ nn̄g lâng, khòaⁿ ū chhíⁿ á bô. Pek chím chhiò kóng, “Nā-sī chiong chîⁿ ku̍t-tio̍h; lín lāu-pē chhíⁿ, chiong chit ê chîⁿ hō͘ i khòaⁿ, i khòaⁿ-kìⁿ chin chōe ê chîⁿ iáu tī-teh, ōe cháiⁿ-iūⁿ ê hoaⁿ-hí n̍i̍h ?” Hit暗月出teh真晏,Kat-la-tí kap伊ê 老父攏睏去lah,光明ê月,照入窗仔內,koh無攪擾in。Hêng-sū kap 伊ê 老母輕輕起--來,看見月光照tī 地--n̍i̍h,thang看見柳樹真明,in母子兩人就kia̍h鋤頭beh掘hit ê錢,雖然外面寒,風入骨,冰霜侵人,也都無驚,所驚--ê是驚了將in兩人扑醒,所以in兩人一面掘地一面驚心,時刻輪流輕輕去探看父查某子兩人,看有醒抑無。Pek嬸笑講:「若是將錢掘--著;lín老父醒,將這個錢hō͘ 伊看,伊看見真濟ê錢iáu tī--teh,會怎樣ê歡喜--n̍i̍h?」
In nn̄g lâng tī liú-chhiū ê lâm-piⁿ ku̍t liáu pòaⁿ mî, í-keng ū chi̍t chhioh chhim, iā bô khòaⁿ-kìⁿ ū chîⁿ ê iáⁿ, m̄ chai hit ê chîⁿ ū á bô, nn̄g lâng sim-lāi chin tio̍h-kip. In兩人tī 柳樹ê南邊掘了半暝,已經有一尺深,也無看見有錢ê影,m̄知hit ê錢有抑無,兩人心內真著急。
Pek chím kóng, “Ai-ah, lî ê lāu-pē chiong chit ê chîⁿ bâi-teh chin chhim, chit ê thô͘ chin nńg, ge̍h kng koh tōa, hiān-chāi niū góa lâi ku̍t ah, nā chiong liú-chhiū kun siong-tio̍h, góa chin m̄ kam, lí siūⁿ eng-kai ūi-tio̍h chit ê chîⁿ siong-tio̍h chhiū mah?” Pek嬸講:「Ai--ah,你ê 老父將這個錢埋teh真深,這個塗真軟,月光koh大,現在讓我來掘--ah,若將柳樹根傷--著,我真m̄ 甘,你想應該為著這個錢傷著樹--mah?」
Hêng-sū khòaⁿ-kìⁿ iáu-bē ū ku̍t-tio̍h chîⁿ, sim-lāi chin iu-būn, sûi sî ìn kóng, “Góa m̄ chai.” Hêng-sū看見iáu-bē有掘著錢,心內真憂悶,隨時應講:「我m̄ 知。」
Nn̄g lâng ku̍t liáu kúi-nā tiám cheng kú khui chi̍t khang chin tōa, chin chhim, ta̍k só͘-chāi chhē kè lâi iû-goân bô khòaⁿ-kìⁿ chîⁿ, chit sî thiⁿ-téng ê hûn í-keng pò͘-móaⁿ, gehkng8 iā bô bêng, thiⁿ iā teh-beh kng lah, Pek chím kap Hêng-sū saⁿ khòaⁿ, chhin-chhiūⁿ bô ǹg-bāng. 兩人掘了幾若點鐘久開一空真大,真深,逐所在chhē過來,猶原無看見錢,這時天頂ê雲已經佈滿,月光也無明,天也teh beh光--lah,Pek嬸kap Hêng-sū相看,親像無向望。
Tē 9 chiuⁿ.
Chhē Thâu-lō͘.
第9章
Chhē頭路
Tē jī chá khí, Cha-li̍p cháu kàu Hêng-sū ê chhù, khòaⁿ-kìⁿ hit ê thô͘ chhin-chhiūⁿ ku̍t sang ê khoán, chiū khiā teh, sì-ûi sòe-jī khòaⁿ, iā khòaⁿ bōe chhut sím-mi̍h ì-sù, put-kos3? thô͘ khah sang, kia̍h thâu khòaⁿ, khòaⁿ-kìⁿ Hêng-sū chhù-téng ê ian-tâng-téng ū chi̍t chiah pe̍h-ho̍h. Hô-lân ê hong-sio̍k ho̍h hioh tī chhù-téng, hit ê ke tek-khak heng-sēng. Cha-li̍p khui-keng siā chìⁿ, siā hit chiah ho̍h. Chit sî Hek-tek sió-chiá tú-tú lâi Hêng-sū ê chhù-piⁿ, khòaⁿ-kìⁿ Cha-li̍p siā sí hit chiah ho̍h, sim-lāi siūⁿ kóng, “Chit ê chân-jím ê gín-ná chin khó-ò͘.” Cha-li̍p khòaⁿ-kìⁿ Hek-tek sió-chiá, sim siūⁿ Hek-tek sió-chiá tek-khak o-ló góa chit ki chìⁿ chin chún ê, tùi àn-ni chiū kóng, “Sió-chiá chin gâu chá ah,” thái ōe chai Hek-tek sió-chiá siū-khì, khòaⁿ i kóng,“Chá n̍i̍h, lí chiū-sī chân-jím put kham ê lâng, m̄ chún lí koh-chài kap góa kóng-ōe.” Án-ni khì pûn-pûn bô beh lí-chhái i chiū cháu. Goân lâi Hek-tek sió-chiá pèng m̄-sī in-ūi Cha-li̍p siā ho̍h chiah oàn-hūn i, pêng-sò͘ chiū chin bohôaⁿ-hí i, in-ūi ū chi̍t ji̍t Cha-li̍p kò͘-ì chhòng-tī Hek-tek ê sió-bē hō͘ i khàu, chiū mē kóng, “Lí pháiⁿ khòaⁿ koh gōng bōe pí-tit Kat-la-tí hiah hó khòaⁿ, iā bōe pí-tit i ê chhang-miâ,” nā-sī i ê sió-bē pèng bô pháiⁿ khòaⁿ só͘-í mē kàu hō͘ i khàu. Hit sî Hek-tek mē kóng, “Kai-chài góa ê hiaⁿ-tī bô chhin-chhiūⁿ lí chit hō hiông-ok, koh lī-ek ka-kī ê pháiⁿ n̍i̍h,” tùi án-ni Hek-tek sió-chiá kek-gōe ê oàn-hūn i, taⁿ koh khòaⁿ-kìⁿ i chit iūⁿ, kiám khéng beh lí-chhái i mah ?” 第二早起,Cha-li̍p走到Hêng-sū ê厝,看見hit ê塗上掘鬆ê款,就企--teh,四圍細膩看,也看bōe出甚mi̍h意思,不過是塗較鬆,kia̍h頭看,看見Hêng-sū厝頂ê煙筒頂有一隻白鶴。荷蘭ê風俗鶴歇tī 厝頂,hit ê家的確興盛。Cha-li̍p開弓射箭,射hit隻鶴。這時Hek-tek小姐tú-tú來Hêng-sū ê厝邊,看見Cha-li̍p射死hit隻鶴,心內想講:「這個殘忍ê囡仔真可惡。」Cha-li̍p看見Hek-tek小姐,心想Hek-tek小姐的確o-ló我這支箭真準--ê,tùi án-ni就講:「小姐真gâu 早--ah,」thái會知Hek-tek小姐受氣,看伊講:「早--n̍i̍h,你就是殘忍不堪ê人,m̄ 准你koh再kap我講話。」Án-ni氣pûn-pûn無beh理睬伊就走。原來Hek-tek小姐並m̄ 是因為Cha-li̍p射鶴才怨恨伊,平素就真無歡喜伊,因為有一日Cha-li̍p故意創治Hek-tek ê小妹hō͘ 伊哭,就罵講:「你歹看koh憨bōe比得Kat-la-tí hiah好看,也bōe比得伊ê 聰明。」但是伊ê 小妹並無歹看所以罵到hō͘伊哭。Hit時Hek-tek罵講:「佳哉我ê兄弟無親像你這號兇惡,koh利益家己ê歹--n̍i̍h,」tùi án-ni Hek-tek小姐格外ê怨恨伊,今koh看見伊這樣,kiám肯beh理睬伊--mah?
Kè bô jōa-kú, Hek-tek sió-chiá tú-tio̍h Hêng-sū, saⁿ-kap kóng-ōe, Hêng-sū kóng, “Góa kā lí kóng chi̍t hāng hoaⁿ-hí ê siau-sit, chiū-sī góa ê lāu-pē í-keng chiām-chiām khah hó.” Hêng-sū in-ūi kap Hek-tek sió-chiá sī ti-kí ê pêng-iú, só͘-í chiong ke-lāi bô chîⁿ, kap ûi-lân ê chêng-hêng lóng kā i kóng, “Hiān-sî chin khiàm-ēng chîⁿ, góa beh khì siâⁿ-lāi bōe hit siang peng-ôe, koh beh chhē kang thang chòe.” 過無偌久,Hek-tek小姐tú著Hêng-sū,相kap講話,Hêng-sū講:「我kā你講一項歡喜ê消息,就是我ê 老父已經漸漸較好。」Hêng-sū因為kap Hek-tek小姐是知己ê朋友,所以將家內無錢,kap為難ê情形攏kā伊講:「現時真欠用錢,我beh去城內賣hit雙冰鞋,koh beh chhē工thang做。」
Hek-tek sió-chiá kóng, “Ai-ah, lí bōe hit siang peng-ôe--mah, iáu ū gō͘ ji̍t chiū beh sài liu-peng.” Hek-tek小姐講:「Ai--ah,你賣hit雙冰鞋--mah,iáu有五日beh賽溜冰。」
Hêng-sū chiū kóng, “Góa chai, nā-sī góa koat-ì beh chiong hit siang sin ê pêng-ôe bōe.” Hêng-sū就講:「我知,但是我決意beh將hit雙新ê 冰鞋賣。」
Hek-tek sió-chiá sim siūⁿ i sī chi̍t ê ū hàu ê gín-ná, kap hit ê chân-jím lī-kí ê Cha-li̍p tōa bô saⁿ-tâng, Hêng-sū kóng, “Chit sî góa beh khì bōe peng-ôe.” An-ni chhin-chhiūⁿ chìⁿ chi̍t iūⁿ cháu-khì, Hek-tek kiò kóng, “Hêng-sū kín lâi,” Hêng-sū thiaⁿ-kìⁿ kiò chiū khiā teh. Hek-tek sió-chiá chiū kóng, “Lí nā si̍t-chāi beh bōe hit siang peng-ôe, góa ū chi̍t ê pêng-iú beh bóe.” Hek-tek小姐心想伊是一個有孝ê囡仔,kap hit ê殘忍利己ê Cha-li̍p大無相同,Hêng-sū講:「這時我beh去賣冰鞋。」Án-ni親像箭一樣走--去,Hek-tek叫講:「Hêng-sū緊來,」Hêng-sū聽見叫就企--teh。Hek-tek小姐就講:「你若實在beh賣hit雙冰鞋,我有一個朋友beh買。」
Hêng-sū kóng, “Sī Cha-li̍p beh bóe mah ? góa m̄ goān bōe hō͘ i.” Hêng-sū講:「是Cha-li̍p beh買mah?我m̄ 願賣hō͘ 伊。」
Hek-tek sió-chiá kóng, “Lí chin gōng lah, góa kiám khéng bōe hō͘ i mah, i chit iūⁿ kiâm-siap ê lâng góa tē-it oàn-hūn i, hiān-chāi sī góa ê pêng-iú beh bóe, Cha-li̍p iā? sī góa ê pêng-iú góa cháiⁿ-iūⁿ khéng bōe hō͘ i n̍i̍h, góa tú-chiah khòaⁿ-kìⁿ i siā-sí chi̍t chiah chiáu, chin sī chân-jím, góa kek-gōe hūn i, góa si̍t-chāi ū chi̍t lâng beh bóe chit ê peng-ôe, lí m̄ bián the̍h-khì koe n̍i̍h bōe, nā-sī the̍h kàu koe-n̍i̍h kè chîⁿ, tio̍h si̍t chi̍t pòaⁿ, lí chiong ôe the̍h lâi hō͘ góa, góa kin-á-ji̍t ē-po͘ chiū thang chiong chit ê chîⁿ the̍h lâi hō͘ lí.” Hek-tek小姐講:「你真憨--lah,我kiám肯賣hō͘ 伊mah,伊這樣鹹澀ê人我第一怨恨伊,現在是我ê 朋友beh買,Cha-li̍p也m̄ 是我ê 朋友,我怎樣肯賣hō͘ 伊--n̍i̍h,我tú chiah看見伊射死一隻鳥,真是殘忍,我格外恨--伊,我實在有一人beh買這個冰鞋,你m̄ 免提去街--n̍i̍h賣,若是提到街--n̍i̍h價錢,著失一半,你將鞋提來hō͘ 我,我今仔日e晡就thang將這個錢提來hō͘ 你。」
Hêng-sū chiū chiong peng-ôe the̍h hō͘ i, koh kóng, “Nā-sī lí ê pêng-iú m̄, chhiáⁿ lí ē-po͘ chiū tio̍h chiong ôe the̍h lâi hêng góa, in-ūi góa kin-á-ji̍t bōe i, iáu beh bóe chhâ, bóe mī-hún, pī-pān bîn-á-ji̍t tō͘ oa̍h ê.” Hêng-sū就將冰鞋提hō͘ 伊,koh講:「若是你ê 朋友m̄,請你e晡就著將鞋提來還我,因為我今仔日賣伊,iáu beh買柴、買麵粉,備辦明仔日度活--ê。」
Hek-tek chhiò kóng, “Góa ê pêng-iú tek-khak beh.”Kóng soah Hek-tek the̍h peng-ôe beh thòe i khì bōe, chi̍t bīn kiâⁿ chi̍t bīn siūⁿ, Hêng-sū chòe lâng, chin sī ióng-kám, hàu-sūn, ū châi-lêng ê, chīn i ê le̍k-liōng iúⁿ-chhī i choân-ke, góa siūⁿ i koh beh hō͘ i-seng ê i-io̍h hùi, i ê lāu-bú chit-sî beh chiàu-èng i ê pē-chhin, bōe-ōe chòe pa̍t hāng ê sū, i sió-bē Kat-la-tí beh sàu tōe chhit toh, chú chia̍h, sóe óaⁿ,chòe ke-lāi it-chhè ê cha̍p-sū, in chi̍t ke ê seng-oa̍h oân-choân sī Hêng-sū chi̍t sin, ai-ah, i ê tàⁿ chin sī bô khin,bô kî-koài i chit sî it-tēng beh bōe chit siang peng-ôe, góa siūⁿ i í-āu kiaⁿ-liáu oh kàu o̍h-tn̂g tha̍k chheh, góa bat thiaⁿ-kìⁿ i ê sian-siⁿ kóng, i só͘ ū ê ha̍k-seng, bô ū chi̍t ê chhin-chhiūⁿ Hêng-sū chit iūⁿ ê chhang-miâ. Hek-tek笑講:「我ê 朋友的確beh。」講煞Hek-tek提冰鞋beh替伊去賣,一面行一面想,Hêng-sū做人,真是勇敢、孝順、有才能--ê,盡伊ê 力量養飼伊全家,我想伊koh beh hō͘ 醫生ê醫藥費,伊ê老母這時beh照應伊ê 父親,bōe會做別項ê事,伊小妹Kat-la-tí beh掃地拭桌、煮食、洗碗,做家內一切ê雜事,in一家ê生活完全是Hêng-sū一身,ai --ah,伊ê 擔真是無輕,無奇怪伊這時一定beh賣這雙冰鞋,我想伊以後驚了oh到學堂讀冊,我bat聽見伊ê 先生講,伊所有ê學生,無有一個親像Hêng-sū這樣ê聰明。
Hêng-sū lī-khui Hek-tek, ti̍t ǹg siâⁿ kiâⁿ khì, teh siūⁿ beh chhē kang thang chòe, i chi̍t lō͘ sim-lāi àm-siūⁿ kóng Hek-tek sió-chiá ê chòe lâng, chin sī jîn-ài, hui-siông, sui-sī chhut sin hù-kùi, to̍k-to̍k i pèng bô khòaⁿ-khin sòng-hiong lâng, chin-chiàⁿ hó chhin-chhiūⁿ sian-lí chi̍t iūⁿ. In nn̄g lâng ka-chiah-āu saⁿ o-ló nā-sī in nn̄g lâng lóng bô ū thiaⁿ-kìⁿ. Hêng-sū tùi téng-koe cháu kàu ē-koe, chhē chin kú, chhē bô chi̍t hāng ê thâu-lō͘ thang chòe, sim-siūⁿ thòe lâng khòaⁿ mn̂g, á-sī thòe lâng cháu-lō͘ iā hó, nā-sī i ê i-chiûⁿ phòa-nōa, lâng lóng bô beh, ū lâng kóng, hiān-chāi tang-thiⁿ ê thiⁿ-sî chin té, m̄ bián ēng lâng, thèng-hāu mē-nî chhun chiah ēng lâng. Hêng-sū kip-teh bô hoat, siūⁿ-lâi siūⁿ-khì, m̄ chai beh cháiⁿ-iūⁿ thang lâi iúⁿ-chhī chit ê ke, khah hó tio̍h tò-lâi khì. Kàu Pí-tek ê mn̂g-kháu tú-tú sim kip chhin-chhiūⁿ hé chi̍t iūⁿ. Pí-tek khòaⁿ-kìⁿ kiò kóng, “Hêng-sū, Hêng-sū, góa thiaⁿ-kìⁿ kóng, lí beh chhē kang thang chòe, ū iáⁿ bô ? Góa ê lāu-pē ài lí thòe goán tī īⁿ lāi, khí chi̍t chō liâng-têng, lí ōe chòe ba̍k-chhiūⁿ ê chhiú-gē mah ?” Hêng-sū離開Hek-tek,直向城行--去,teh想beh chhē工thang做,伊一路心內暗想講Hek-tek小姐ê做人,真是仁愛非常,雖是出身富貴,獨獨伊並無看輕散hiong人,真正好親像仙女一樣。In兩人ka-chiah後相o-ló但是in兩人攏無有聽--見。Hêng-sū tùi頂街走到下街,chhē真久,chhē無一項ê頭路thang做,心想替人看門,抑是替人走路也好,但是伊ê 衣裳破爛,人攏無beh,有人講,現在冬天ê天時真短,m̄ 免用人,聽候明年春才用人。Hêng-sū急teh無法,想來想去。m̄ 知beh怎樣thang來養飼這個家,較好著倒來去。到彼得ê門口tú-tú心急親像hé一樣。彼得看見叫講:「Hêng-sū,Hêng-sū,我聽見講,你beh chhē工thang做,有影--無?我ê 老父ài你替阮tī 院內,起一座涼亭,你會做木匠ê手藝mah?」
Hêng-sū kín ìn kóng, “Góa thang lâi chòe khòaⁿ.” Hêng-sū緊應講:「我thang來做看。」
Pí-tek kóng, “Án-ni góa thang chhiáⁿ góa ê lāu-pē lâi saⁿ-kap gī-lun.” 彼得講:「Án-ni我thang請我ê 老父來相kap議論。」
Pí-tek ê lāu-pē, chit sî í-keng thiaⁿ-kìⁿ lah, chiū liâm-piⁿ chhut lâi, koat-ì ài Hêng-sū khí chō, kiò i bîn-á-ji̍t chiū tio̍h lâi khí kang, koh tāi-seng chiong bîn-á-ji̍t ê chîⁿ hō͘ i, koh mn̄g Hêng-sū kóng, “Lí ê lāu-pē ê pīⁿ cháiⁿ-iūⁿ ?” 彼得ê老父,這時已經聽見--lah,就liâm-piⁿ出--來,決意ài Hêng-sū起造,叫伊明仔日就著來起工,koh代先將明仔日ê錢hō͘伊,koh問Hêng-sū講:「你ê 老父ê病怎樣?」
Hêng-sū kóng, “Kám-siā sian-siⁿ ê kì-liām, Hiān-chāi chi̍t ji̍t chi̍t ji̍t hó.” Hêng-sū講:「感謝先生ê記念,現在一日一日好。」
Pí-tek ê lāu-pē kóng, “Chit ê Phok i-seng, i tī lán Hô-lân kok lāi chin sī chhut-miâ, nā-sī i ê chòe lâng bô hiông-ok chiū chin hó lah.” 彼得ê老父講:「這個博醫生,醫治咱荷蘭國內真是出名,但是伊ê 做人無雄惡就真好--lah。」
Pí-tek chiap chhùi kóng, “I chit ê i-seng lóng bô ū siān-liông ê sim.” 彼得接嘴講:「伊這個醫生攏無有善良ê心。」
Hêng-sū kóng, “Chhian-bān m̄ thang án-ni kóng, i tùi tī góa chin ū jîn-ài, i ê gōa-māu sui-jiân chin hiông-ok, sim-lāi khiok chin ài-sim.” Hêng-sū講:「千萬m̄ thang án-ni講,伊對tī 我真有仁愛,伊ê 外貌雖然真雄惡,心內卻真愛心。」
Pí-tek ê lāu-bú cháu chhut lâi kóng, “Hêng-sū kóng bô chhò.” Chiū tùi i ê tiōng-hu kóng, “Góa tú-chiah thiaⁿ-kìⁿ lí kap Pí-tek kóng ê ōe sī chhò lah.” Koh tùi Pí-tek kóng, “Pí-tek lí m̄ eng-kai án-ni gī-lūn lâng ê, góa m̄ ài lí o̍h chit hō bô kui-kú ê kóng-ōe. 彼得ê老母走出來講:「Hêng-sū講無錯。」就對伊ê 丈夫講:「我tú才聽見你kap彼得講ê話是錯--lah。」Koh對彼得講:「彼得你m̄ 應該án-ni議論人--ê,我m̄ 愛你學這號無規矩ê講話。」
Pí-tek kóng, “A-bú, chhiáⁿ lí goân-liōng góa, lí só͘ kóng ê chū-jiân tio̍h, nā-sī Phok i-seng sui-jiân sǹg sī Hô-lân tē-it pún-sū ê lâng, i m̄ eng-kai bô lūn tùi sím-mi̍h lâng, sûi-piān hoat-chhut siū-khì mē lâng.” 彼得講:「阿母,請你原諒我,你所講ê自然著,但是博醫生雖然算是荷蘭第一本事ê人,伊m̄ 應該無論對甚mi̍h人,隨便發出受氣罵人。」
I ê lāu-bú kóng, “Pí-tek, nā-sī lí ōe chai Phok i-seng sim-lāi ê oh-chhù, lí bô beh kóng chit hō ōe. I khah cháu chi̍t ê kiáⁿ chin hó ê, put-kò sī sò-sèng, ū chi̍t tiám kiau-gō, chá kúi nî cháu chhut khì, kàu hiān-sî iáu bô tò-lâi, i ê kiáⁿ iáu-bē cháu chhut-khì ê í-chêng, chit ê Phok i-seng sī chin hô-khì ê, góa chiong-lâi bē bat khòaⁿ chit hō hó koh hô-khì ê lâng, put-kò hiān-sî in-ūi sim-su bô sūn, só͘-í sî-siông hoat siū-khì.” 伊ê 老母講:「彼得,若是你會知博醫生心內ê 難處,你無beh講這號話。伊較早有一個子真好--ê,不過是sò性,有一點驕傲,早幾年走--出去,到現時iáu 無倒--來,伊ê子iáu-bē走出去ê以前,這個博醫生是真和氣--ê,我將來未bat看這號好koh和氣ê人,不過現時因為心思無順,所以時常發受氣。」
Hêng-sū kóng, “Sian-siⁿ-niû ê ōe bô chhò.” Án-ni Hêng-sū to-siā Pí-tek kap i ê lāu-pē, kóng, “Kám-siā lí ê thiàⁿ-thàng, kiò góa chòe kang, góa chin kám-kek ê.” Kóng soah oa̍t-thâu beh khì, Pí-tek sàng kàu mn̂g-kháu, tùi Hêng-sū kóng, “Ē lé-pài beh sài-liu peng, lí tek-khak tio̍h ū-pī, lí pit-tēng beh tit-tio̍h siúⁿ.” Hêng-sū講:「先生娘ê話無錯。」Án-ni Hêng-sū多謝彼得kap伊ê 老父,講:「感謝你ê 疼痛,叫我做工,我真感激ê。」講煞越頭beh去,彼得送到門口,對Hêng-sū講:「下禮拜beh賽溜冰,你的確著預備,你必定beh得著賞。」
Hêng-sū kóng, “Hit chi̍t ji̍t góa bōe-ōe sài peng.” Hêng-sū講:「Hit 一日我bōe會賽冰。」
Pí-tek kóng, “Sī sím-mi̍h iân-kò͘ mah ? Cha-li̍p oàn-hūn lí, chó͘-tòng lí lâi mah, lí m̄ bián lí-chhái i.” 彼得講:「是甚mi̍h緣故mah?Cha-li̍p怨恨--你,阻擋你來mah,你m̄ 免理睬--伊。」
Hêng-sū kóng, “M̄ sī chit ê ian-kò͘” Kóng ê sî bīn hián-chhut chhiû-khó͘ ê iūⁿ, Pí-tek m̄ káⁿ koh-chài mn̄g, chiū kóng, “Chài-hōe, bîn-á-ji̍t lâi chòe kang,” koh kóng, “Tùi put-chū. Tú chiah kóng Phok i-seng chiah ê ōe, chhin-chhiūⁿ chin bô kèng-tiōng i, nā koh oat-ji̍p chhù ê sî góa chai lāu-bú ōe koh mē góa.” Kóng soah nn̄g lâng chòe chi̍t ē chhiò, Hêng-sū chiū khì. Pí-tek tò-lâi ji̍p mn̂g iô-thâu kóng, sī sím-mi̍h iân-kò͘ i m̄ koh sài peng ni̍h ? Hêng-sū講:「M̄ 是這個緣故。」講ê 時面顯出愁苦ê樣,彼得m̄ 敢koh再問,就講:「再會,明仔日來做工。」koh講:「對不住。Tú才講博醫生chiah ê 話,親像真無敬重伊,若koh越入厝ê時,我知老母會koh罵我。」講煞兩人做一個笑,Hêng-sū就去。彼得倒--來入門搖頭講,是甚mi̍h緣故伊m̄ koh賽冰n̍i̍h?
回上一頁    終戰後,   1947年,   小說