首頁 >文學作品
文學作品
回上一頁
本篇文章總共有56個段落,141個語句,3360個語詞,4380個音節
Gûn Peng-ôe_03 銀冰鞋_03
Mary Mapes Dodge Mary Mapes Dodge
Tē 5 chiuⁿ
Phok I-seng koah chèng.
第5章
博醫生割症
Koh sì ji̍t Phok i-seng kap chi̍t ê siàu-liân koâiⁿ-tōa ê hù-chhiú kàu Hêng-sū ê ke-lāi khòaⁿ i ê lāu-pē. I-seng ēng sòe siaⁿ kap hù-chhiú tâm-lūn, Hêng-sū khiā tī thang-á piⁿ, kiong-kèng thèng-hāu i-seng siat-hoat kiù i ê lāu-pē. Āu-lâi i-seng kóng, “ Góa chhim-sìn chit ê pīⁿ sī hut-jiân chi̍t ē poa̍h-tó khì tōng-tio̍h náu, tì-kàu chi̍t ê e̍k-lông kap chi̍t ê sòe liû siⁿ tī náu-lāi, náu-chhé siū teh, só͘-í sit-liáu ti-kak, eng-kai tio̍h liâm-piⁿ koah.” Koh四日博醫生kap一個少年懸大ê副手到Hêng-sū ê家內看伊ê 老父。醫生用細聲kap副手談論,Hêng-sū企tī 窗仔邊恭敬聽候醫生設法救伊ê 老父。後--來醫生講:「我深信這個病是忽然一下跋倒去tōng著腦,致到這個液囊kap一個細瘤生tī 腦內,腦髓受teh,所以失了知覺應該著liâm-piⁿ 割。」
Hù-chhiú kóng, “Lí kin-á-ki̍t í-keng hō͘ lâng chhiáⁿ behchòe saⁿ hāng sū, (1) tī kiaⁿ-siâⁿ, ū saⁿ ê kha beh koah, (2)tī Phok-lo̍k-khek ê só͘-chāi, ū chi̍t lúi ba̍k-chiu beh iah khí-lâi, (3) tī Hô piⁿ, ū chi̍t ê liû beh koah, cháiⁿ-iūⁿ ōe koh i chit ê pīⁿ n̍i̍h ?” 副手講:「你今仔日已經hō͘ 人請beh做三項事,(1) tī 京城,有三個腳beh割,(2)tī Phok-lo̍k-khek ê所在,有一蕊目珠beh挖--起來,(3) tī 河邊,有一個瘤beh割,怎樣會koh醫這個病--n̍i̍h?
I-seng kóng, “Hit ê kha kap ba̍k-chiu to bōe hāi-tio̍h sin-khu, chit ê sī kî-koài ê pīⁿ, eng-kai tio̍h tāi-seng i-tī, lâi chhì-khòaⁿ góa ê chhiú-tōaⁿ, lí khòaⁿ chit ê Pek chím, nn̄g ge̍h ji̍t bô kia̍h thâu lah, chin khó-lîn ah, chit hāng chèng khiok sī chin tōa ê.” Chit sî i-seng chin tōa siaⁿ kóng chhin-chhiūⁿ bōe-kì-tit sī tī sím-mi̍h só͘-chāi, in-ūi tit-tio̍h chit ê kî-koài ê pīⁿ thang i-tī, cha̍p-hun ê ko-hèng. Hù-chhiú kóng, “Lí siūⁿ chit sî ōe liâm-piⁿ kiù chit ê khó-lîn ê pīⁿ lâng mah ?” 醫生講:「Hit ê腳kap目珠都bōe害著身軀,這個是奇怪ê病,應該著代先醫治,來試看我ê 手段,你看這個Pek嬸,兩月日無kia̍h頭--lah,真可憐--ah,這項症卻是真大--ê。」這時醫生真大聲講親像bōe記得是甚mi̍h所在,因為得著這個奇怪ê病thang醫治,十分ê高興。副手講:「你想這時會liâm-piⁿ救這個可憐ê病人--mah?」
I-seng kóng, “Góa siūⁿ tiāⁿ-tio̍h ōe kiù i.” 醫生講:「我想定著會救伊。」
Hù-chhiú chiū láu-si̍t kóng, “Góa siūⁿ Hô-lân bô lâng ōe i chit téng-hō ê pīⁿ, to̍k-to̍k khiám-chhái li ōe.” 副手就老實講:「我想荷蘭無人會醫這等號ê病,獨獨kiám-chhái你會。」
I-seng thiaⁿ liáu chiū bô hoaⁿ-hí kóng, “Lí m̄ bián ke kóng-ōe.” Chiū kiò Hêng-sū lâi tī bīn-chêng kap i kóng-ōe.” 醫生聽了就無歡喜講:「你m̄免加講話就叫Hêng-sū來tī 面前kap伊講話。」
Phok i-seng chòe lâng sī kî-koài, pún m̄ ài kap cha-bó͘ lâng kóng-ōe, koh m̄ ài hù-chhiú kóng kàu koah chèng ê sū, kiaⁿ-liáu cha-bó͘ lâng thiaⁿ-kìⁿ beh koah, chiū kiaⁿ beh hūn-khì, á-sī tōa khàu, só͘-i kap Hêng-sū kóng i ê lāu-pē ê chêng-hêng, koh kā i kóng, i ka-kī chhim-sìn ōe kiù chit ê pīⁿ. Hêng-sū kiong-kèng thiaⁿ chi̍t pái, bīn chi̍t pái pe̍h, chi̍t pái âng, ba̍k-chiu chù-ì khòaⁿ i ê lāu-pē, oa̍t-thâu tōa siaⁿ mn̄g i-seng “Lí kiám m̄-sī kóng, kiám-chhái thâi-koah liáu góa ê lāu-pē ōe sí mah ?” 博醫生做人是奇怪,本m̄ 愛kap查某人講話,koh m̄ 愛副手講到割症ê事,驚了查某人聽見beh割,就驚beh暈--去,抑是大哭,所以伊kap Hêng-sū講伊ê 老父ê情形,koh kā伊講,伊家己深信會救這個病。Hêng-sū恭敬聽一擺,面一擺白,一擺紅,目珠注意看伊ê老父,越頭大聲問醫生:「你kiám m̄ 是講,kiám-chhái thâi割了我ê 老父會死--mah ?」
I-seng kóng, “Kiám-chhái, chóng-sī góa chhim-sìn ōe i-tī i, bōe tì-kàu sí.” 醫生講:「Kiám-chhái,總--是我深信會醫治伊,bōe致到死。」
Hêng-sū kóng, “Nā bô koah, chit ê pīⁿ ōe tì-kàu sí mah ?” Hêng-sū講:「若無割,這個病會致到死--mah?」
I-seng kóng, “Chi̍t ji̍t kè chi̍t ji̍t ná siong-tiōng, kàu lō͘-bé e̍k-lông teh-tio̍h náu, liâm-piⁿ chiū sí.” 醫生講:「一日過一日那傷重,到路尾液囊teh 著腦,liâm-piⁿ 就死。」
Hêng-sū kóng, “Nā koah kiám-chhái ōe kiù i, nā-sī tio̍h lōa-kú chiah ōe chai ōe hó bōe ?” Hêng-sū講:「若割kiám-chhái會救伊,但是著偌久才會知會好--bōe?」
Chit sî Phok i-seng chiū hoat siū-khì kóng, “Kiám-chhái chi̍t ji̍t á-sī chi̍t tiám cheng, kín-kín kap lí ê lāu-bú siong-liông, góa ê sî-kan chin té, bô êng thang tâm-lūn.” Hêng-sū chiū kap i ê lāu-bú siong-liông, āu-lâi i ê lāu-bú kóng,“I-seng ah, ōe hō͘ i thiàⁿ mah ?” Ìn kóng, “Góa m̄ chai, kiám-chhái ōe thiàⁿ, kiám-chhái bōe thiàⁿ.” 這時博醫生就發受氣講:「Kiám-chhái一日抑是一點鐘,緊緊kap你ê 老母商量,我ê 時間真短,無閒thang談論。」Hêng-sū就kap伊ê 老母商量,後--來伊ê 老母講:「醫生--ah,會hō͘ 伊疼--mah?」應講:「我m̄ 知,kiám-chhái會疼,kiám-chhái bōe疼。」
Lāu-bú koh mn̄g kóng, “Koah ōe kiù i hó mah, lí ōe pau mah ? Lí kā góa ê kiáⁿ kóng, Kiám-chhái, kiám chhái.” Pek chím ōe kóng bē liáu, i-seng kóng, “Sī, góa kā i kóng koah kiám-chhái ōe sí, to̍k-to̍k ǹg-bāng ōe kiù i.” Tùi án-ni chiū chiong pio-á khòaⁿ chi̍t ē kóng, “Thang koah á m̄ thang koah, kín-kín chú-ì.” 老母koh問講:「割會救伊好mah,你會包mah?你kā我ê 子講,Kiám-chhái,kiám-chhái」百嬸話講未了,醫生講:「是我kā伊講割kiám-chhái會死,獨獨向望會救--伊。」Tùi án-ni就將錶仔看一個講:「Thang割抑m̄ thang割,緊緊主意。」
Pek chím oa̍t bīn kā Hêng-sū kóng, “Eⁿ-á, beh cháiⁿ-iūⁿkóng n̍i̍h ?” Pek嬸越面kā Hêng-sū講:「嬰仔,beh怎樣講n̍i̍h?」
Hêng-sū kóng, “Siōng-tè ōe hō͘ lí chai.” I ê lāu-bú àⁿ-thâu kî-tó kóng, “Kiû Siōng-tè chí-sī góa tio̍h cháiⁿ-iūⁿ kóng.” Liâm-piⁿ chhin-chhiūⁿ i ê kî-tó tī i ê sim lāi hō͘ i koat-tēng, chiū kia̍h thâu ǹg i-seng kóng, “Góa kam goān, thang lâi koah.” I-seng chiū bōe-bián-tit kóng, “Cháiⁿ-iūⁿ chiah kú tiāⁿ-tio̍h ?” Tùi án-ni Phok i-seng kap i ê hù-chhiú ê saⁿ-kap gī-lūn, chiū tùi phê-pau-lāi the̍h chhut chi̍t ki kng-ku̍t ê to. Chit sî Kat-la-tí khiā tī thang-á chêng, chi̍t ē khòaⁿ i-seng kia̍h to, chìn-chêng khì khòaⁿ, chiū kiò i ê lāu-bú kóng, “Lāu-pē bô hoān-chōe, chā-ji̍t koh m̄-sī ūi-sù beh sio lí, cháiⁿ-iūⁿ in beh thâi sí i n̍i̍h ?” I ê lāu-bú kan-khó͘ ê siaⁿ kóng, “Góa m̄ chai, góa bōe hiáu-tit.” I-seng kóng, “Án-ni bōe-chòe tit, lí kap lí ê cha-bó͘ kiáⁿ tio̍h chhut-khì, chí-ū lí ê kiáⁿ tī chit lāi chiū hó.” Pek chím put-tek-í chiū tńg bīn-sek, lún-khì thun siaⁿ, nā-sī ba̍k-chiu sui-jiân âng, siaⁿ-im sui-jiân kē, kóng-ōe khiok chhin-chhiūⁿ ū chú-kian ê lâng, chiū kóng, “I-seng chhiáⁿ lí hō͘ góa kap góa ê tiōng-hu tiàm-teh.” Hêng-sū講:「上帝會hō͘ 你知。」伊ê 老母àⁿ頭祈禱講:「求上帝指示我著怎樣講。」Liâm-piⁿ 親像伊ê 祈禱tī 伊ê心內hō͘ 伊決定,就kia̍h頭向醫生講:「我甘願,thang來割。」醫生就bōe 免得講:「怎樣chiah久定著?」Tùi án-ni博醫生kap伊ê 副手ê相kap議論,就tùi皮包內提出一枝光滑ê刀。這時Kat-la-tí企tī窗仔前,一下看醫生kia̍h刀,進前去看,就叫伊ê 老母講:「老父無犯罪,昨日koh m̄ 是有意思beh燒你,怎樣in beh thâi死伊--n̍i̍h?」伊ê 老母艱苦ê聲講:「我m̄ 知,我bōe曉--得。」醫生講:「Án-ni bōe做得,你kap你ê 查某子著出去,只有你ê 子tī 這內就好。」Pek嬸不得已就轉面色,忍氣吞聲,但是目珠雖然紅,聲音雖然低,講話卻親像有主見ê人,就講:「醫生請你hō͘我kap我ê 丈夫tiàm--teh。」
I-seng kóng, “Thang, to̍k-to̍k lí m̄ thang chòe siaⁿ.” 醫生講:「Thang,獨獨你m̄ thang做聲。」
Ìn kóng, “Hó.” 應講:「好。」
Chit sî Kat-la-tí kiaⁿ, chiū cháu-khì lâu-téng, hit lāi óa piah ū chi̍t tiuⁿ sòe bîn-chhn̂g, i chiū tó tī chi̍t só͘-chāi, kèng-jiân bô lâng chai. I-seng chiū chiong gōa-saⁿ thǹg-khí-lâi, ēng chi̍t ê phûn tóe chúi hē tī pīⁿ lâng ê piⁿ-á, oa̍t-bīn tùi Hêng-sū kóng, “Gín-ná góa ōe óa-khò lí mah ?” 這時Kat-la-tí驚,就走去樓頂,hit 內倚壁有一張細眠床,伊就倒tī一所在,竟然無人知。醫生就將外衫褪--起來,用一個盆tóe水hē tī 病人ê邊仔,越面對Hêng-sū講:「囡仔我會倚靠你mah?」
Ìn kóng, “Ōe.” 應講:「會。」
I-seng kóng, “Lí thang khiā tī lí ê lāu-pē ê thâu-piⁿ, lí ê lāu-bú ōe tī i ê chiàⁿ-pêng.” koh tùi Pek chím kóng, “Lí tio̍h kì-tit, m̄ thang khàu chi̍t siaⁿ, ia̍h m̄ thang hūn-khì.” 醫生講:「你thang企tī 你ê 老父ê頭邊,你ê老母會tī 伊ê正爿。」Koh對Pek嬸講:「你著記--得,m̄ thang哭一聲,亦m̄ thang暈--去。」
Pek chím ìn kóng, “Chai.” Chiū chē tī chhn̂g-piⁿ. Chit sî sī tē-it thang kiaⁿ ê sî, hù-chhiú iā tī hit lāi-bīn pang-chān. Kat-la-tí tī lâu-téng ēng i ê kim-kim ê ba̍k-chiu thau-khòaⁿ, khòaⁿ-kìⁿ chit ê kong-kéng, lún put-chū, chiū tùi lâu-téng cháu lo̍h-lâi, chē tī mn̂g-gōa sng-seh ê tōe, thiaⁿ thang-á-lāi ê siaⁿ, put-chí tōa, siūⁿ hit nn̄g ê ku-koài ê i-seng tiāⁿ-tio̍h chiong góa ê lāu-pē hāi-sí liáu, chiū khàu kàu bô siaⁿ; āu-lâi koh choán-siūⁿ góa ê lāu-bú iā tī hit lāi, Hêng-sū iâ tī hit lāi, in tek-khak ōe chiàu-kò͘ góa ê lāu-pē, koh siūⁿ góa ê lāu-bú ê bīn m̄ chai piàn-chòe cháiⁿ-iūⁿ lah. Tú-tú teh siūⁿ ê sî hut-jiân-kan chai ka-kī ê sin-khu hui-siông ê kôaⁿ-léng, koh chai sin-thé cha̍p-hun ê ià-siān, chiū ka-kī kóng góa khah hó tio̍h khùn; tú-tú teh khùn ê sî, chai ū chi̍t lâng chiong chhiú hōaⁿ tī i ê keng-thâu téng, un-jiû ê siaⁿ kóng, “Gín-ná kín khí-lâi, kín khí-lâi, lí tichiā bōe-ōe khùn, kiaⁿ-liáu ōe tàng-sí.” 百嬸應講:「知。」就坐tī床邊。這時是第一thang驚ê 時,副手也tī hit內面幫贊。Kat-la-tí tī 樓頂用伊ê 金金ê目珠偷看,看見這個光景,忍不住,就tùi樓頂走落來,坐tī 門外霜雪ê地,聽窗仔內ê聲,不止大,想hit兩個古怪ê醫生定著將我ê 老父害死了,就哭到無聲,後--來koh轉想我ê 老母也tī hit內,Hêng-sū也tī hit內,in的確會照顧我ê 老父,koh想我ê 老母ê面m̄ 知變做怎樣--lah。Tú-tú想ê 時忽然間知家己ê身軀非常ê寒冷,koh知身體十分ê厭siān,就家己講我較好著睏;tú-tú睏ê時,知有一人將手hōaⁿ tī 伊ê 肩頭頂,溫柔ê聲講:「囡仔緊起--來,緊起--來,你tichiā bōe會睏,驚了會凍死。」
Kat-la-tí bān-bān kia̍h-thâu beh thí ba̍k-chiu khòaⁿ, kan-khó͘ thí bōe khui, kàu thí-khui sòe-jī chi̍t ē khòaⁿ, goân-lâi sī Hek-tek sió-chiá, sim-siūⁿ chit ê sū ia̍h bô kî-koài, in-ūi siông-siông sī bāng-kìⁿ Hek-tek, chit sî siūⁿ iā tī bāng-tiong. Hek-tek sió-chiá iû-goân liân-liân kiò Kat-la-tí bô soah, kóng, “Lí tek-khak tio̍h kóaⁿ-kín khí-lâi.” Kat-la-tí koh thí-khui ba̍k, chi̍t ē khòaⁿ sī chin ê, pèng m̄-sī bāng-kìⁿ, chí-ū khòaⁿ siàu-liân khó-ài ê sió-chiá, ēng chhiú iô i chhíⁿ, bián-kióng i khí-lâi. Kat-la-tí chiām-chiām cheng-sîn, ēng siang-chhiú jê ba̍k-chiu, ka-kī chīn kiàn-siàu kóng, “Góa cháiⁿ-iūⁿ khùn-khì n̍i̍h ?” Kat-la-tí慢慢kia̍h頭beh thí目珠看,艱苦thí bōe開,到thí 開細膩一下看,原來是Hek-tek小姐,心想這個事亦無奇怪,因為常常是夢見Hek-tek,這時想也tī 夢中。Hek-tek小姐猶原連連叫Kat-la-tí無煞,講:「你的確著趕緊起--來。」Kat-la-tíkoh thí開目,一下看是真--ê,並m̄ 是夢見,只有看少年可愛ê小姐,用手搖伊醒,勉強伊起--來。Kat-la-tí漸漸精神,用雙手jê 目珠,家己盡見笑講:「我怎樣睏--去n̍i̍h?」
Hek-tek chhiò kóng, “Lí chin ià-siān, lí ê chhùi-tûn í-keng chhin-chhiūⁿ seh ê pe̍h, chit tia̍p lí kui sin-khu óa tī góa, tâm-po̍h ūn-tōng, hō͘ sin-thé khah sio, jiân-āu góa chiah chhōa lí kàu ke-lāi.” Hek-tek笑講:「你真厭siān,你ê 嘴唇已經親像雪ê白,這tia̍p你歸身軀倚tī我,淡薄運動,hō͘身體較燒,然後我才chhōa你到家內。」
Kat-la-tí kóng, “M̄, m̄, m̄, i-seng m̄ ún góa ji̍p-khì.” Hek-tek sim-lāi put-chí kî-koài kóng, “Án-ni lán m̄ thang ji̍p-khì, chiū tī chia kiâⁿ-kiâⁿ lah.” Koh mn̄g kóng, “Sī cháiⁿ-iūⁿ m̄ thang ji̍p-khì ?” Kat-la-tí:「M̄,m̄ m̄,醫生m̄允我入去。」Hek-tek心內不止奇怪講:「Án-ni咱m̄ thang入去,就tī chia 行行--lah。」 Koh問講:「是怎樣m̄ thang入去?」
Ìn kóng, “I-seng kóng m̄ thang, góa ê lāu-pē sī koah chèng, chit sî tī hit lāi teh tāng-chhiú, lí siūⁿ góa ê lāu-pē í-keng sí mah ?” 應講:「醫生講m̄ thang,我ê 老父是割症,這時tī hit內teh動手,你想我ê 老父已經死mah?」
Hek-tek thiaⁿ-kìⁿ kóng, chiū àⁿ hī-khang sòe-jī thiaⁿ, lóng bô lâng teh chòe siaⁿ, chiū cháu kàu thang-á chêng thau-khòaⁿ. Kat-la-tí kóng, “Hek-tek sió-chiá, hit lāi khòaⁿ bô kìⁿ, góa ê lāu-bú í-keng ēng iù-chóa kô͘ ba̍t lah, thang khì lâm-sì phòa-thang-á hit ūi khòaⁿ.” Hek-tek kín-kín cháu-khì, koh tùi Kat-la-tí kóng, “Lí iā thang laisâⁿ-kap khòaⁿ.” Nn̄g lâng chiū kàu phòa thang-á kháu, Hek-tek kiò Kat-la-tí tāi-seng khòaⁿ, Kat-la-tí khòaⁿ chi̍t tiap-á-kú, Hek-tek mn̄g kóng, “Lí khòaⁿ sím-mi̍h mah ?” Hek-tek聽見講,就àⁿ耳空細膩聽,攏無人teh做聲,就走到窗仔前偷看。Kat-la-tí講:「Hek-tek小姐,hit內看無見,我ê 老母已經用幼紙糊密--lah,thang去南勢破窗仔hit 位看。」Hek-tek緊緊走--去,koh對Kat-la-tí講:「你也thang來相kap看。」兩人就到破窗仔口,Hek-tek叫Kat-la-tí代先看,Kat-la-tí看一tiap仔久,Hek-tek問講:「你看甚mi̍h --mah?」
Kat-la-tí kóng, “Sió-chiá, góa ê lāu-pē khùn khì lóng bô tín-tāng, thâu í-keng ēng pò͘ pau teh, kî-û ê lâng ba̍k-chiu lóng teh khòaⁿ i, góa beh ji̍p-khì khòaⁿ-khòaⁿ, lí beh ji̍p mah ?” Kat-la-tí講:「小姐,我ê 老父睏--去攏無振動,頭已經用布包--teh,其餘ê人目珠攏teh看伊,我beh入去看看,你beh入--mah?」
Hek-tek kóng, “Chit sî góa m̄ thang ji̍p-khì, góa beh tò-khì lah, chài-hōe.” Kóng soah chiū khì. Hek-tek講:「這時我m̄ thang入去,我beh倒--去lah,再會。」講煞就去。
Tē 6 chiuⁿ
Lāu-pē Chhíⁿ
第6章
老父醒
Kat-la-tí cháu ji̍p pâng-lāi, khòaⁿ-kìⁿ pâng-tiong lóng bô siaⁿ-seh liân hit ê lāu i-seng ho͘-khip, iā thiaⁿ ōe kìⁿ, Kat-la-tí chiū bong i ê lāu-bú ê chhiú chhin-chhiūⁿ sng ê léng, khòaⁿ-kìⁿ i ê bīn khiok sī hoat âng, kè bô lōa-kú khòaⁿ-kìⁿ pīⁿ lâng lio̍h-lio̍h á tín-tāng. Phok i-seng chiū chù ba̍k khòaⁿ i, kî-û ê lâng iā put-chí kî-koài, koh thêng chi̍t tiap-á-kú, i ê lāu-pē koh kia̍h i ê chhiú khí-lâi bong ka-kī ê thâu-hia̍h, chiām-chiām thí-khui ba̍k-chiu chhin-chhiūⁿ kiaⁿê khoán-sit, kóng, “Hit ê chháu-chhio̍h tio̍h khah koâiⁿ lah, taⁿ tio̍h thiⁿ chhiah-thô͘, chúi lâu chin kín lóng bô sî thang....” I ê lāu-bú ǹg chêng khan i ê chhiú khòaⁿ i mn̄g kóng,“Sī kā góa kóng á m̄-sī.” Kat-la-tí走入房內,看見房中攏無聲說連hit ê老醫生呼吸,也聽會見,Kat-la-tí就摸伊ê 老母ê手親像霜ê冷,看見伊ê 面卻是發紅,過無偌久看見病人略略仔振動。博醫生就注目看伊,其餘ê人不止奇怪,koh停一tiap-á-kú,伊ê 老父koh kia̍h伊ê 手起來摸家己ê頭額,漸漸thí 開目珠親像驚ê款式講:「Hit ê草蓆著較懸--lah,今著添赤土,水流真緊攏無時thang…」伊ê 老母向前牽伊ê 手看伊問講:「是kā我講抑m̄ 是…」
Pīⁿ-lâng sòe-á siaⁿ kóng, “Sī lí mah ? góa khùn-khì, chit sî thâu ū tām-po̍h thiàⁿ, sòe Hêng-sū tī tah lo̍h ?” 病人細仔聲講:「是你--mah?我睏--去,這時頭有淡薄疼,細Hêng-sū tī tah落?」
Hêng-sū hoaⁿ-hí chiū tōa siaⁿ kiò kóng, “A-tia, góa tī chit lāi.” Hêng-sū歡喜就大聲叫講:「阿爹,我tī這內。」
I-seng khòaⁿ-kìⁿ in chit iūⁿ kóaⁿ-kín poah in thè-khui, Pek chím kóng, “Kám-siā Siōng-tè, i chit sî ōe jīn-tit góa lah, Kat-la-tí kín lâi khòaⁿ lí ê lāu-pē.” Phok i-seng chit sî chīn la̍t kiò in m̄ thang chòe siaⁿ, bô lō͘-ēng, bián-kióng in lī khah hn̄g iā kōe-ōe kiâⁿ. 醫生看見in這樣趕緊撥in退開,百嬸講:「感謝上帝,伊這時會認得我--lah,Kat-la-tí緊看你ê 老父。」博醫生這時盡力叫in m̄ thang做聲,無路用,勉強in 離較遠也kōe會行。
Hêng-sū kap i ê lāu-bú liân-khàu tòa-chhiò, bong hun-bê tu-2á chhíⁿ ê pīⁿ lâng, Kat-la-tí sui-jiân bô chòe siaⁿ, khòaⁿ i chin khoài-lo̍k, i ê ba̍k-chiu iā sī hoat kim, i ê lāu-pē koh sòe-á siaⁿ kóng, “Sió pó-pòe teh khùn mah ?” Sió pó-pòe sī in cha̍p-nî chêng kiò Kat-la-tí ê ōe; tāi-seng kiò sòe Hêng-sū iā sī in cha̍p nî chêng kiò Hêng-sū ê ōe. I khùn liáu cha̍p nî m̄ chai sòe-hàn gín-ná í-keng tōa-hàn lah, tùi án-ni i ê bó͘ kí Kat-la-tí kóng, “Chit ê chiū-sī.” Koh tùi i-seng kóng “Sian-siⁿ ah, lí kiù goán chiah ê, i cha̍p nî ê tiong-kan chi̍t hāng sū to m̄ chai, kiám-siā lí ê un i-hoí hiān-chāi chai sè-kan ê sū, si̍t-chāi kám-siā lí bô soah.”Koh tùi Hêng-sū, Kat-la-tí kóng, “Lí chòe sím-mi̍h, bô khah kín kám-siā i-seng n̍i̍h ?” Phok i-seng bô chòe siaⁿ, ǹg thiⁿ chi̍t ē kí, in lóng bêng-pe̍k i ê ì-sù, chi̍t ê chi̍t ê kūi-lo̍h, Phok i-seng thâu-khak àⁿ-lo̍h. Pek chím kî-tó ê sî iáu-kú khan i ê tiōng-hu ê chhiú, hù i-seng iā khiā tī hé-lô͘ piⁿ, Hêng-sū ê lāu-pē mn̄g kóng, “Kin-á-ji̍t sī lé-pài ji̍t mah ? Lin chiah ê teh kî-tó.” Pek chím àⁿ thâu bōe-ōe ìn i sī ūi-tio̍h sím-mi̍h iân-kò͘, in-ūi hit ji̍t pèng m̄-sī Chú-ji̍t. I ê tiōng-hu koh bān-bān kóng, “Lán thang lâi tha̍k chi̍t chiuⁿ ê Sèng-keng,” koh kóng, “Góa bōe hiáu-tit, góa cháiⁿ-iūⁿ ōe chiah loán-jio̍k, nā bô, chhiáⁿ hit ê bo̍k-su tha̍k hō͘ góa thiaⁿ.” I chhò-gō͘ jīn i-seng chòe bo̍k-su, só͘-í kóng chit chit hō ōe. Kat-la-tí thiaⁿ-kìⁿ kóng, tùi kè-á téng chiong tōa pún ê Sèng-chheh the̍h lâi. Phok i-seng chheng chòe bo̍k-su put-chí bô hoaⁿ-hí, chiū chiong Sèng-chheh the̍h hō͘ hù-chhiú ê kiò i tha̍k. Tha̍k bêng-pe̍k Phok i-seng kā in kóng, “Lín tio̍h cha̍p-hun ê an-chēng, m̄ thang kiáu-jiáu i, bô án-ni i iû-goân ōe sí.” Hêng-sū kap伊ê 老母連哭帶笑,摸昏迷tú仔醒ê病人,Kat-la-tí雖然無做聲,看伊真快樂,伊ê 目珠也是發金,伊ê 老父koh細仔聲講:「小寶貝teh睏--mah?」小寶貝是in十年前叫Kat-la-tí ê話;代先叫細Hêng-sū也是in十年前叫Hêng-sū ê話。伊睏了十年m̄ 知細漢囡仔已經大漢--lah,tùi án-ni伊ê 某指Kat-la-tí講:「這個就是。」Koh對醫生講:「先生--ah,你救阮chiah ê,伊十年ê中間一項事to m̄知,感謝你ê 恩醫好醫伊現在知世間ê事,實在感謝你無煞。」Koh對Hêng-sū、Kat-la-tí講:「你做甚mi̍h,無較緊感謝醫生--n̍i̍h?」博醫生無做聲,向天一下指,in攏明白伊ê 意思,一個一個跪落,博醫生頭殼àⁿ 落。百嬸祈禱ê時iáu-kú牽伊ê 丈夫ê手,副醫生也企tī火爐邊,Hêng-sū ê老父問講:「今仔日是禮拜日--mah?Lín chiah ê teh祈禱。」Pek嬸àⁿ頭bōe會應伊是為著甚mi̍h緣故,因為hit 日並m̄ 是主日。伊ê 丈夫koh慢慢講:「咱thang來讀一章ê聖經,」koh講:「我bōe曉--得,我怎樣會chiah軟弱,若無,請hit ê牧師讀hō͘ 我聽。」伊錯誤認醫生做牧師,所以講這號話。Kat-la-tí聽見講:「tùi架仔頂將大本ê聖經冊提--來。博醫生稱做牧師不止無歡喜,就將聖冊提hō͘ 副手--ê,叫伊讀。讀明白博醫生kā in講:「Lín著十分ê安靜,m̄ thang攪擾伊,無án-ni伊猶原會死。」
Pek chím iô-chhiú kā i kóng, “Pīⁿ lâng í-keng teh khùn, m̄ thang chòe siaⁿ.” Pek嬸搖手kā伊講:「病人已經teh睏,m̄ thang做聲。」
I-seng koh sòe-á siaⁿ kā Pek chím kóng, “Hoân sū choan-bū tio̍h an-chēng, lí ōe hiáu-tit mah? Chit ê chin sī chi̍t hāng ê tōa sū, kin-á-ji̍t m̄ thang hō͘ i chia̍h chi̍t tiám-á ê chia̍h mi̍h, bîn-á-ji̍t góa beh koh-lâi khòaⁿ i.” Kóng soah chiū kín-kín kap hù-chhiú tò-khì; in chin thé-biān ê bé-chhia tī gōa-bīn peng-khoe téng, kiâⁿ-lâi kiâⁿ-khì, í-keng thèng-hāu chin kú, Hêng-sū chiū sàng i-seng chhut-khì kiong-kèng kóng, “I-seng ah, goān Siōng-tè chiok-hok lí, góa lóng bōe pò-tap lí chit hō ê tōa un.” 醫生koh細仔聲kā Pek嬸講:「凡事專務著安靜,你會曉--得mah?這個真是一項ê大事,今仔日m̄ thang hō͘ 伊食一點仔ê食物,明仔日我beh koh來看伊。」講煞就緊緊kap副手倒--去;in真體面ê馬車tī 外面冰溪頂,行來行去,已經聽候真久,Hêng-sū就送醫生出--去恭敬講:「醫生--ah,願上帝祝福你,我攏bōe報答你這號ê大恩。」
I-seng kóng, “Pīⁿ lâng chhíⁿ ê sî chí-ū lí tio̍h chiàu lis2¯ ōe hiáu-tit ê pang-chān i, chiū-sī pò-tap góa lah, siat-sú in bô an-chēng, kiáu-jiáu ê siaⁿ-im, á-sī khàu ê siaⁿ hō͘ i thiaⁿ-kìⁿ, sui-jiân i-hó liáu lah, iā ōe sí, hô-hòng i chit sî tú-tú cha̍p-hun ê loán-jio̍k ê sî, nā-sī lí ài lāu-pē hó, choan-bū tek-khak hō͘ i an-chēng sī iàu-kín.” Kóng soah chiū chē bé-chhia, Hêng-sū khiā teh khòaⁿ, i ê chhia khì liáu chiah ji̍p-khì. 醫生講:「病人醒ê 時只有你著照你所會曉--得ê幫贊伊,就是報答我--lah,設使in 無安靜,攪擾ê聲音,抑是哭ê聲hō͘伊聽--見,雖然醫好了--lah,也會死,何況醫這時tú-tú十分ê軟弱ê 時,若是你ài老父好,專務的確hō͘ 伊安靜是要緊。」講煞就坐馬車,Hêng-sū企teh看,伊ê 車去了才入去。
Tē 7 chiuⁿ
Sòng-hiong ê Khòa-lū
第七章
散hiong ê掛慮
Kè ji̍t Phok i-seng kàu Pek chím ê ke, chit ē ji̍p chhù, chiū khòaⁿ-kìⁿ choân ke ê lâng lóng khoài-lo̍k ê khoán-sit, ka-kī sim-lāi iā chin an-ùi. Pek chím chē tī pīⁿ lâng ê sin-piⁿ teh chhiah be̍h, i ê tiōng-hu an-ún khùn tī bîn-chhn̂g n̍i̍h, Kat-la-tí tī chhù-kak ê toh-téng teh chòe mī-pau. I-seng ji̍p-khì tāi-lio̍k mn̄g kúi-kù pīⁿ lâng ê chêng-hêng, inìn ê sî hián-chhut khoài-lo̍k ê iūⁿ. I-seng khì bong pīⁿ lâng ê me̍h, chiū tùi Pek chím kóng, “Iáu-kú cha̍p-hun ê loán-jio̍k, hiān-sî thang hō͘ i chia̍h tām-po̍h, to̍k-to̍k m̄ thang siuⁿ chōe, iàu-kín i tio̍h chia̍h pó͘ ê mi̍h.” 過日博醫生到Pek嬸ê家,這下入厝,就看見全家ê人攏快樂ê款式,家己心內也真安慰。Pek嬸坐tī病人ê身邊teh刺襪,伊ê 丈夫安穩睏tī 眠床--n̍i̍h,Kat-la-tí tī 厝角桌頂teh做麵包。醫生入去大略問幾句病人ê情形,in應ê時顯出快樂ê樣。醫生去摸病人ê脈,就對Pek嬸講:「Iáu-kú十分ê軟弱,現時thang hō͘ 伊食--淡薄,獨獨m̄ thang傷濟,要緊伊著食補ê物。」
Pek chím hoaⁿ-hoaⁿ hí-hí kóng, “Goán ū o͘ ê mī-pau, iáu ū ám-bê, sī i pêng-siông chia̍h ê.” 百嬸歡歡喜喜講:「阮有烏ê麵包,iáu有ám糜,是平常食--ê。」
I-seng iu-bīn kóng, “Bô ū pí chit ê khah hó mah? Hit ê mi̍h bōe ēng-tit, pīⁿ lâng tio̍h chia̍h gû-bah chiap, pe̍h mī-pau, hang ê piáⁿ koe-nn̄g, gû-ni, koe thng, phû-tô chiap, chiah ê mi̍h.” Teh kóng ê sî khòaⁿ-kìⁿ pīⁿ lâng chhin-chhiūⁿ léng ê khoán-sit, sûi-sî kí kóng “I kah ê phē, iàu-kín tio̍h khin iā sio ê chiah hó.” Kóng soah koh mn̄g Hêng-sū tī tah-lo̍h, Pek chím ìn kóng, “I chhut-khì chhē kang thang chòe, sian-siⁿ chhiáⁿ lí chē.” 醫生憂面講:「無有比這個較好--mah?Hit ê物bōe用--得,病人著食牛肉汁、白麵包、烘ê餅雞卵、牛奶、雞湯、葡萄汁,chiah ê物。」Teh講ê 時看見病人親像冷ê款式,隨時指講:「伊kah ê被,要緊著輕也燒才好。」講煞koh問Hêng-sū tī tah落,Pek嬸應講:「伊出去chhē工thang做,先生請你坐。」
I-seng kín-kín kóng, “M̄ bián chē, m̄ bián chē.” Pīⁿ lâng khòaⁿ liáu Pek chím chit kù iáu-bē kóng chhut, i chiū khì. Pek chím chiū kóaⁿ-kín kàu i ê tiōng-hu ê bîn-chhn̂g-chêng khòaⁿ i ê tiōng-hu, àm-àm lâu ba̍k-sái. Chit sî Hêng-sū tò-lâi khòaⁿ i ê lāu-bú ê khoán-sit, chiū kiaⁿ kóng, “A-bú cháiⁿ-iūⁿ ah ? lāu-pē ê pīⁿ ū khah siong-tiōng mah ?” 醫生緊緊講:「M̄ 免坐,m̄ 免坐。」病人看了Pek嬸這句iáu-bē講出,伊就去。Pek嬸就趕緊到伊ê 丈夫ê眠床看伊ê 丈夫,暗暗流目屎。這時Hêng-sū倒--來看伊ê 老母ê款式,就驚講:「阿母怎樣--ah?老父有較傷重--mah?」
I ê lāu-bú chiū oa̍t-thâu lâi tùi i ê kiáⁿ kóng, “Sī ah, lí ê lāu-pē teh-beh gō-sí lah.” 伊ê 老母就越頭來對伊ê 子講:「是--ah,你ê老父teh beh餓死--lah。」
Hêng-sū thiaⁿ-kìⁿ kóng, bīn sūi-sî piàn-sek kóng, “Sī sím-mi̍h ì-sù n̍i̍h? I nā iau chit sî kóaⁿ-kín thang hō͘ i chia̍h.” Chiū kiò Kat-la-tí kóng, “Lí thang the̍h tām-po̍h bê lâi hō͘ lāu-pē chia̍h.” Hêng-sū聽見講,面隨時變色講:「是甚mi̍h意思--n̍i̍h?伊若枵這時趕緊thang hō͘ 伊食。」就叫Kat-la-tí講:「你thang提淡薄糜來hō͘ 老父食。」
I ê lāu-bú kín hoah kóng, “M̄ thang, m̄ thang, nā hō͘ i chia̍h bê, chiū ōe sí lah, lán chit hō ê khó͘ lim chia̍h, i sī bōe-ōe chia̍h ê. Hêng-sū ah, lí ê lāu-pē beh gō-sí lah, i-seng kóng i it-tēng tio̍h chia̍h bah, koe-nn̄g, koe thng, gû-ni,pe̍h mī-pau, phû-tô chiap, chit téng-hō ê pó͘-mi̍h chiah hó, ai-ah, chit sî ke-lāi bô pòaⁿ îⁿ, beh cháiⁿ-iūⁿ n̍i̍h ?” 伊ê 老母緊喝講:「M̄ thang,m̄ thang,若hō͘伊食糜,就會死--lah,咱這號ê苦lim食,伊是bōe會食ê。Hêng-sū--ah,你ê 老父beh餓--死lah,醫生講伊一定著食肉,雞卵、雞湯、牛奶、白麵包、葡萄汁,這等號ê補物才好,ai --ah,這時家內無半圓,欲怎樣--n̍i̍h?」
Hêng-sū kóng, “A-bú, i-seng kóng i tek-khak tio̍h chia̍h chit hō ê mi̍h mah ?” Hêng-sū講:「阿母,醫生講伊的確著食這號ê物--mah?」
I ê lāu-bú kóng, “Tio̍h.” 伊ê 老母講:「著。」
Hêng-sū kóng, “A-bú, hiān-chāi lí m̄ thang tio̍h-ki̍p, iā m̄ thang khàu, i beh chia̍h chiah ê mi̍h, góa kin-á-ji̍t kàu àm thang chīn góa ê le̍k-liōng thàn tò-lâi bóe hō͘ i chia̍h, tāi-seng chiong góa hit tiuⁿ bîn-chhn̂g ê phē hō͘ i kah, góa ē-hng thang khùn tī chháu-lāi.” Hêng-sū講:「阿母,現在你m̄ thang著急,也m̄ thang哭,伊beh食ê物,我今仔日到暗thang盡我ê力量趁--倒來買hō͘伊食,代先將我hit 張眠床ê被hō͘ 伊蓋,我e 昏thang睏tī 草內。」
I ê lāu-bú kóng, “Hêng-sū ah, hit niá phē thài tāng, i-seng kóng it-tēng tio̍h ēng khin iā sio ê hō͘ i kah chiah hó.” Koh thó͘-khùi kóng, “Ai-ah, Hêng-sū ah, lí ê lāu-pē teh-beh tàng-sí lah, in-ūi hiān-chāi lán ê chhâ iā bô lah.” 伊ê 老母講:「Hêng-sū--ah,hit領被太重,醫生講一定著用輕也燒ê hō͘ 伊kah才好。」 Koh吐氣講:「Ai --ah,Hêng-sū--ah,你ê 老父teh-beh凍死--lah,因為現在咱ê柴也無--lah。」
Hêng-sū kóng, “Bô iàu-kín, góa chiong jû-chhiū ê ta ki chhò lo̍h-lâi sio, thang hō͘ chit ê pâng iā sio, góa chit sî beh chhut-khì, iáu-bē àm góa beh chiong chiah ê mi̍h bóe tò-lâi, nā-sī pún só͘-chāi bô tāi-chì thang chòe, góa chiū beh kàu kiaⁿ-siâⁿ khì chhē kang, a-bú, lí m̄ bián kiaⁿ, gûi-hiám í-keng kè-khì lah, lí khòaⁿ lāu-pē í-keng khah cheng-sîn lah, lán thang pàng sim chòe chiong-lâi ê sū. Hêng-sū講:「無要緊,我將榆樹ê礁枝剉落來燒,thang hō͘ hit ê房也燒,我這時beh出去,iáu-bē暗我beh將chiah ê物買倒--來,若是本所在無代誌thang做,我就beh到京城去chhē工,阿母,你m̄免驚,危險已經過去--lah,你看老父已經較精神--lah,咱thang放心做將來ê事。
Pek chím koh thó͘-khùi kóng, “Bô chhò, bô chhò,” chiū chiong ba̍k-sái kín-kín chhit ta. Pek嬸 koh吐氣講:「無錯,無錯,」就將目屎緊緊拭礁。
Hêng-sū kóng. “A-bú, lí m̄ thang kip, lí khòaⁿ lāu-pē khùn teh, khah hó lah, chhì-siūⁿ Siōng-tè í-keng chiong i sàng hôe-lâi, kiám khéng chit sî hō͘ i gō-sí mah ? I só͘ tio̍h chia̍h ê mi̍h góa kim-mî ōe bóe lâi, góa ê saⁿ tē-á lāi sui-jiân khang-khang, nā-sī chhin-chhiūⁿ móa-móa chîⁿ chi̍t iūⁿ, lí chhian-bān m̄ thang iu-būn.” Kóng soah chiū chhut-khì. Hêng-sū講:「阿母,你m̄ thang急,你看老父睏--teh,較好--lah,試想上帝已經將伊送回來,kiám肯這時hō͘伊餓死--mah?伊所著食ê物我今暝會買--來,我ê衫袋仔內雖然空空,但是親像滿滿錢一樣,你千萬m̄ thang憂悶。」講煞就出去。
Pek chím ke-lāi chhin-chhiūⁿ chit iūⁿ ê sòng-hiong, tùi chá í-lâi iáu-bē ū tú-tio̍h, chit sî ke tiong ê kéng-hóng, tī chhù-piⁿ ê lâng khòaⁿ-liáu, iā sī chin bōe jím-tit, chhâ iā bô lah, bí-niû chí-ū chhun Kat-la-tí só͘ teh chòe ê mī-pau nā-tiāⁿ, chí kúi ji̍t, in ke-lāi chiū khiām-séng teh chia̍h. Pek chím pún-sin siūⁿ, mī-pau bē chia̍h liáu ê í-chêng i kap i ê gín-ná ōe thàn kúi ê chîⁿ thang kè ji̍t, koh khòaⁿ i ê tiōng-hu khah hó, sim-lāi chin khoài-lo̍k, só͘-í iā bô ū hō͘ Hêng-sū chai ke-lāi bô chîⁿ, bô phah-sǹg i-seng kiò i ê tiōng-hu tio̍h chia̍h hó ê mi̍h, ke-lāi iā lóng bô chi̍t îⁿ, só͘-í sim-lāi cha̍p-hun tio̍h-kip. Pek嬸家內親像這樣ê散hiong,tùi早以來iáu-bōe有tú--著,這時家中ê景況,tī厝邊ê人看了,也是真bōe忍--得,柴也無--lah,米糧只有chhun Kat-la-tí所teh做ê麵包nā-tiāⁿ。這幾日,in 家內就儉省teh 食。Pek嬸本身想,麵包未食了ê以前,伊kap伊ê 囡仔會趁幾個錢thang過日,koh看伊ê 丈夫較好,心內真快樂,所以也無hō͘ Hêng-sū知家內無錢,無扑算醫生叫伊ê 丈夫著食好ê物,家內也攏無一圓,所以心內十分著急。
Hêng-sū chá-chá chhut-khì, kiâⁿ chi̍t pòaⁿ ji̍t bô ū chhē-tio̍h chi̍t hāng sū, sim-lāi í-keng sit-bāng, tò-lâi ke-n̍i̍h, koh khòaⁿ-kìⁿ, ke-tiong chit iūⁿ ê kong-kéng, sim-lāi koh khah ke-thiⁿ chhám-chhoeh, sui-jiân án-ni, i iáu sī chin ióng-kám, ài chīn ka-kī ê le̍k-liōng, pó͘-chō͘ i ê lāu-pē só͘ khiàm-ēng ê. Chit sî kóaⁿ-kín tùi kiaⁿ-siâⁿ, khì chhē sū, chi̍t lō͘ kiâⁿ chi̍t lō͘ siūⁿ, i-seng nā chai goán ke-lāi ê kan-khó͘ i bô tek khak kiò góa chiong chit ê hó chia̍h mi̍h hō͘ lāu-pē chia̍h, āu-lâi koh siūⁿ góa m̄ eng-kai siūⁿ án-ni, hiān-sî lāu-pē chit hō ê loán-jio̍k, sī eng-kai tio̍h chia̍h ê, góa eng-kai chīn góa ê le̍k-liōng chòe kang lâi thàn chîⁿ thang bóe, koh siūⁿ góa kàu siâⁿ-n̍i̍h chhē sū, chêng pái Pí-tek kā góa kóng nā-sī góa khiàm-ēng sím-mi̍h thang lâi kā i kóng, i ōe pang-chān, m̄ ta̍t-tio̍h lâi khì chhē i. Ai-ah, nā Pí-tek ê lāu-pē tī-teh chiū hó, i tek-khak ū kang thang hō͘ góa chòe, nā-sī chit sî hē-thiⁿ chiū hó lah, iā ū sū thang chòe. Hêng-sū siūⁿ-tio̍h, kè hô kóaⁿ-kín kiâⁿ khì Pí-tek ê ke, koh iu-būn sim siūⁿ kóng, lāu-pē chit sî teh thèng-hāu mi̍h thang chia̍h, góa beh chái-iūⁿ kin-á-ji̍t ōe thàn chîⁿ thang liâm-piⁿ bóe hō͘ i chia̍h n̍i̍h, nā-sī góa í-keng ún lāu-bú lah, hiān-sî bô hoat lah, chí hó tāi-seng khì Pí-tek ê ke thó tām-po̍h chia̍h mi̍h, Pí-tek iā lia̍h-chòe bô kî-koài; kin-á-ji̍t thang chiām-sî hō͘ lāu-pē chia̍h, góa koh-chài kàu siâⁿ-lāi thàn chîⁿ, liāu-lí bîn-á-ji̍t ê lim chia̍h. Koh siūⁿ chit ê sī thó-pn̄g ê sū chêng, chīn oh chòe. Chit sî sim-lāi kan-khó͘, bīn hián-chhut kiàn-siàu ê iūⁿ ka-kī siūⁿ sìⁿ So͘ ê ke, tùi chá í-lâi bô ū chi̍t lâng chòe khit-chia̍h, thang kóng góa chòe thâu chi̍t ê mah? Thang kóng góa ê lāu-pē sī tùi sí koh oa̍h khí-lâi, iáu beh kiû lâng chòe hó sū mah ? Hêng-sū siūⁿ kàu chia bōe kìm-tit khui siaⁿ tōa khàu kóng, “Ai-ah, góa ê lāu-pē sī chin chhang-miâ koh chin lêng-kàn ê lâng, i koat-toàn m̄ khéng tùi lâng kiû-thó, iā koat-toàn? khéng hō͘ góa chòe khit-chia̍h.” Hêng-sū早早出去,行一半日無有chhē著一項事,心內已經失望,倒來家--n̍i̍h,koh看見,家中這樣ê光景,心內koh較加添慘慼,雖然án-ni,伊iáu是真勇敢,ài盡家己ê力量,補助伊ê 老父所欠用--ê。這時趕緊tùi京城,去chhē事,一路行一路想,醫生若知阮家內ê艱苦伊無的確叫我將這個好食物hō͘老父食,後--來koh想我m̄ 應該想án-ni,現時老父這號ê軟弱,是應該著食ê,我應該盡我ê 力量做工來趁錢thang買,koh想我到城--n̍i̍h chhē事,前擺彼得kā我講若是我欠用甚mi̍h thang 來kā伊講,伊會幫贊,m̄ 值著來去chhē伊。Ai --ah,若彼得ê老父tī--teh就好,伊的確有工thang hō͘我做,若是這時夏天就好--lah,也有事thang做。Hêng-sū想--著,過河趕緊行去彼得ê家,koh憂悶心想講,老父這時teh 聽候物thang食,我beh怎樣今仔日會趁錢thang liâm-piⁿ 買hō͘ 伊食物,但是我已經允老母--lah,現時無發--lah,只好代先去彼得ê家討淡薄食物,彼得也掠做無奇怪;今仔日thang暫時hō͘ 老父食,我koh再到城內趁錢,料理明仔日ê lim食。Koh想這個是討飯ê事情,chīn oh做。這時心內艱苦,面顯出見笑ê樣家己想姓So͘ ê家,tùi早以來無有一人做乞食,thang講我做頭一個mah?Thang講我ê老父是tùi死復活--起來,iáu beh求人做好事mah?Hêng-sū想到chia bōe禁得開聲大哭講:「Ai--ah,我ê 老父是真聰明koh真能幹ê人,伊決斷m̄ 肯對人求討,也決斷m̄ 肯hō͘ 我做乞食。」
Hêng-sū hut-jiân siūⁿ lâi kóng, “Góa hiān-chāi cháiⁿ-iūⁿm̄ chiong hit ê pió-á the̍h khì tǹg ah, nā the̍h kàu siâⁿ-lāi, chiū thang ōaⁿ chîⁿ lâi, iā bián-tit chòe chit ê hā-chiān ê kang, tùi lâng thó-chia̍h, āu-lâi góa koh-chài chòe kang thàn chîⁿ, chiong pió-á sio̍k-hôe lâi, kiám-m̄-sī hó mah? Ai-ah, lāu-pē hiān-chāi í-keng ōe-hiáu-tit, góa thang kap lāu-pē siong-liông.” Tùi án-ni khoài-lo̍k thiàu-khí-lâi, koh kóng nā-sī lāu-pē kā góa kóng chit ê pió-á bô sím-mi̍h koan-hē, chiū chiong i bōe iā thang, siūⁿ kàu chit ê liām thâu chiū tńg-sin tùi peng-khoe tò-lâi, ná-chhin-chhiūⁿ pe chi̍t iūⁿ, kàu in ê ke. Kúi hun cheng ê kang-hu, chiū kàu ke-lāi, khòaⁿ-kìⁿ i ê lāu-bú khiā tī mn̂g-kháu, móa bīn chhiò-iông, kiò Hêng-sū kóng, “Hek-tek sió-chiá lâi lah, tòa chi̍t nâ bah kap koe, mī-pau, gû-ni, koe-nn̄g chiah ê lâi, i-seng iā tùi siâⁿ-lāi chhe lâng sàng chi̍t tiuⁿ hó ê bîn-chhn̂g lâi, koh chin khin sio ê phē jio̍k-á-lâi, ai-ah, lí ê lāu-pē thang ǹg-bāng hó lah, goān Siōng-tè chiok-hok in chiahê.” Hêng-sū iā kóng, “Goān Siōng-tè chiok-hok in.” Hêng-sū忽然想來講:「我現在怎樣m̄ 將hit ê錶仔去當--ah,若提到城內,就thang換錢來,也免得做這個下賤ê工,對人討食,後--來我koh再做工趁錢,將錶仔贖回來,kiám m̄ 是好mah?Ai--ah,老父現在已經會曉--得,我thang kap老父商量。」Tùi án-ni 快樂跳--起來,koh講若是老父kā我講這個錶仔無甚mi̍h關係,就將伊賣也thang,想到這個念頭就轉身對冰溪倒--來,那親像飛一樣,到in ê 家。幾分鐘ê工夫,就到家內,看見伊ê 老母企tī 門檻,滿面笑容,叫Hêng-sū講:「Hek-tek小姐來--lah,帶一籃肉kap雞、麵包、牛奶、雞卵chiah ê來,醫生也tùi城內差人送一張好ê眠床來,koh真輕燒ê被褥仔來,ai --ah,你ê 老父thang向望好--lah,願上帝祝福in chiah ê。」Hêng-sū也講:「願上帝祝福in。」
回上一頁    終戰後,   1947年,   小說