Sí-kî kàu lah
|
死期到lah |
Ông Siok-tin |
王淑珍 |
e̍k
|
譯 |
It-Siu siân-su chū sè-hàn tio̍h chin khiáu. I ê lāu-su ū chi̍t ê tê-au-á sī hi-sè-chi-pó, lāu-su hui-siông tin-sioh chit ê tê-au-á. Ū chi̍t kang, It-Siu bô tiuⁿ-tî kā chit ê tê-au-á kòng phòa--khì, sim lāi chin kan-khó͘ koh chin kiaⁿ-hiâⁿ. Tú tī chit ê sî-chūn, i thiaⁿ tio̍h lāu-su ê kha-pō͘ siaⁿ, kóaⁿ-kín chiong kòng phòa--khì ê tê-au-á chhàng tī kha-chiah āu. Tng i ê lāu-su kiâⁿ kàu i ê bīn thâu-chêng ê sî, i sûi khui chhùi mn̄g kóng, “ Lâng sī án-chóaⁿ it-tēng ài sí leh?”
|
一休禪師自細漢著真巧。伊ê老師有一個茶甌仔是稀世之寶,老師非常珍惜這個茶甌仔。有一工,一休無張持kā這個茶甌仔摃破--去,心內真艱苦koh真驚惶。Tú tī這個時陣,伊聽著老師ê腳步聲,趕緊將摃破--去ê茶甌仔藏tī kha-chiah後。當伊ê老師行到伊ê面頭前ê時,伊隨開嘴問講:「人是án-chóaⁿ一定ài死leh?」 |
“Che sī chin chū-jiân ê tāi-chì--ah,” i ê lāu-su án-ni hôe-tap, “sè-kan ê it-chhè, ū seⁿ tio̍h ū sí.” It-Siu thiaⁿ liáu, tio̍h kā kòng phòa--khì ê tê-au-á the̍h--chhut--lâi, hiòng lāu-su kóng, “Lí ê tê-au-á sí-kî kàu--lah.”
|
「Che是真自然ê代誌--ah,」伊ê老師án-ni回答,「世間ê一切,有生著有死。」一休聽了,著kā摃破--去ê茶甌仔提--出-來,向老師講:「你ê茶甌仔死期到--lah。」 |