Iâ-lō͘-sat-léngêkàu-hōethiaⁿ-kìⁿūKu-pí-lō͘, Kó͘-lī-nāisìnChúêhiaⁿ-tīkhìAn-thê-othôanKiù-chùêtō-lí, chōe-chōelângsìn, só͘-íinchiūchhePa-ná-pakhìAn-thê-othôantō-lísiatkàu-hōe. An-thê-osītīSū-lī-aêsai-pak-sì, līIâ-lō͘-sat-léngchi̍t-pahphò͘, līTāi-sò͘jī-cha̍pgōaphò͘.
|
耶路撒冷ê教會聽見有居比路,古利奈信主ê兄弟去安提阿傳救主ê道理,濟濟人信,所以in就差巴拿巴去安提阿傳道理設教會。安提阿是tī敘利亞ê西北勢,離耶路撒冷一百舖,離大數二十外舖。
|
Hit-tia̍ptīthongsè-kantē-ittōaêsiâⁿsīLô-má, tē-jīsīA-le̍k-san-thài, tē-saⁿsīAn-thê-o. Chheng-chhengsiâⁿ-lāiêpeh-sìⁿ, ūjī-cha̍p-gōabānlâng, seng-líchinlāu-jia̍t, peh-sìⁿchinpù, hong-sio̍kchinpháiⁿ, lânglónghòng-chhiòngsu-io̍kchhia-hôa, ta̍knîliángûn cha̍p-gōabānkho͘chòehu-hoaêsó͘-hùi, chitêsiâⁿbatcha̍p-gō͘páihō͘tùi-te̍kkong-kekchhiúⁿ-kiap, chhitpáitōetōatāng, chhù-the̍htóchin-chōe, lângsíchin-chōe. TīIâ-so͘kàng-seng1871nî, tōekohtōatāng, chhùtóchiâⁿ-pòaⁿ. Hiān-sîtī-hiachhungō͘-la̍kchhenglângnā-tiāⁿ.
|
Hit-tia̍p tī 通世間第一大ê城是羅馬,第二是亞歷山太,第三是安提阿。清清城內ê百姓,有二十外萬人,生理真鬧熱,百姓真富,風俗真歹,人攏放縱私慾奢華,ta̍k年了銀十外萬箍做虛華ê所費,chit ê城bat十五擺hō͘對敵攻擊搶劫,七擺地大動,厝宅倒真濟,人死真濟。Tī耶穌降生1871年,地koh大重,厝倒成半。現時tī-hia賰五六千人nā-tiāⁿ。
|
Pa-ná-pakàuAn-thê-okhiàmlângpang-chān, só͘-íkhìTāi-sò͘chioPó-lô. Tùihiaⁿ-tīsàngPó-lô, kàuKai-sat-lī-atò-khìTāi-sò͘, kàuchit-sîchha-put-toūgō͘nîkú, Pó-lôkapPa-ná-pasaⁿ-kapkhì. Innn̄glângtiàmAn-thê-othôantō-líchiâⁿnîkú. Sìnêlângit-hoatchōe. Ha̍k-sengkiòchòeKi-tok-tô͘sītùichitêsiâⁿkhí. Chti-êmiâkáⁿsīAn-thê-okàu-hōe-gōaêlâng, ki-chhìsìnChúêlângchòehitêhō͘lângtèngsi̍p-jī-kèKi-tokêha̍k-seng, lâilêng-jio̍kin. ThongSin-iokchí-ūnn̄g-páikiòchitêmiâ, chitpáichiū-sīA-ki-phàⁿôngtùiPó-lôkóng, “Líēngkúi-kùōechiūphah-sǹggóaōechòeKi-tok-tô͘mah? (KhòaⁿHēng-tōan26: 28).
|
巴拿巴到安提阿欠人幫贊,所以去大數招保羅。Tùi兄弟送保羅,到偕撒利亞倒去大數,到chit時差不多有五年久,保羅kap巴拿巴saⁿ-kap去。In兩人tiàm安提阿傳道理chiâⁿ年久。信ê人益發濟。學生叫做基督徒是tùi chit ê城起。Ch ti-ê名敢是安提阿教會外ê人,譏刺信主ê人做hit ê hō͘人釘十字架基督ê學生,來凌辱in。通新約只有兩擺叫chit ê名,chit擺就是A-ki-phàⁿ王tùi保羅講,「你用幾句話就拍算我ōe做基督徒mah?(看行傳26:28)。
|
Kohchi̍tpáichiū-sīPí-tekkóng. Nā-sīchòeKi-tok-tô͘lâisiūhām-hāi, chiahbôkiàn-siàu. (KhòaⁿIPí-tek4: 16).
|
Koh一擺就是彼得講。Nā是做基督徒來受陷害,才無見笑。(看I彼得4:16)。
|
Pêng-siôngsīka-kīkiòchòe“hiaⁿ-tī,” “sìnChú,” “sèng-tô͘,” “Ha̍k-seng.”
|
平常是家己叫做「兄弟,」「信主,」「聖徒,」「學生。」
|
Chóng-sīlánsìnChúêlâng, lia̍hchitêmiâchòeêng-kng. Hiān-sîchha-put-tothongsè-kanêsìnIâ-so͘êlâng, ka-kīchheng-ho͘chitêmiâ.
|
總是咱信主ê人,掠chit ê名做榮光。現時差不多通世間ê信耶穌ê人,家己稱呼chit ê名。
|
Tō-lítùihit-sîtīAn-thê-oti̍t-ti̍theng-ōng, kàuIâ-so͘kàng-seng-āu400nî, tīchitêsiâⁿūcha̍p-gōabānsìnChúêlâng. TīAn-thê-oêsiâⁿ-gōa, ūchi̍tkengtōabiō, hê-siūⁿkúi-nāpahlâng. Lô-máHông-tèchiàu-lētio̍hkhìhiahiàn-chè, hê-siūⁿlóngtio̍hlâichō͘-chè, pún-jiânke̍klāu-jia̍t. Kàutō-líheng-ōngêsî, hông-tèkohchiàn-lēlâikiâⁿ, chí-ūchhunchi̍têhê-siūⁿ, ēngchi̍t-chiahgôlâihiàn-chènā-tiāⁿ.
|
道理tùi hit時tī安提阿直直興旺,到耶穌降生後400年,tī chit ê城有十外萬信主ê人。Tī安提阿ê城外,有一間大廟,和尚幾若百人。羅馬皇帝照例著去hia獻祭,和尚攏著來助祭,本然極鬧熱。到道理興旺ê時,皇帝koh照例來行,只有賰一個和尚,用一隻鵝來獻祭nā-tiāⁿ。
|