Chhó͘-kokūchi̍têlâng, sìⁿPiānmiâHô, tīsoaⁿ-n̍i̍htit-tio̍hchi̍ttèchho͘ge̍k, chiūthe̍hkhìhiànhō͘Chhó͘-kokLē-ông, kāikóng, Lāi-bīnūpó-ge̍k. Lē-ôngkiòtok-ge̍kêsai-hūlâikhòaⁿ; hit-êsai-hūkóng, Sīchi̍ttèchio̍h-thâu, thàiūsím-mi̍hkî-khá? Lē-ôngkóngPiānHôsīkhi-phiàni, chiūchiongtò-khakāchām-khí-lâi. Āu-lâiLē-ôngsí-khí, Bú-ôngsòa-chiaplâichē-ūi. PiānHôkohchionghittèchho͘-ge̍kthe̍hkhìhiànhō͘Bú-ông. Bú-ôngiû-gôantiàuge̍k-kanglâikhòaⁿ, iākóngsīchio̍h-thâu. Bú-ôngiāsí, chiū ōaⁿ Bûn-ông teh chē-ūi. Chit-ê Piān Hô chiah chionghit tè ge̍k the̍h khì tī soaⁿ-kha, tīhiati̍t-ti̍tkhàu, chiok-chiokūsaⁿ-mîsaⁿ-ji̍t, sīm-chìba̍k-sáilâu-liáu, sòalâuhui̍hchhut-lâi. Bûn-ôngchiūkiòlângkhìmn̄gi, sīsím-mi̍hiân-kò͘? Kok-lāiêlângsiūchām-khaêhêng-hoa̍tsīchinchōe, lísiáⁿ-sūkhàukàuchitkhóanêchhám-chhoeh? PiānHôchiahkóng, Góam̄sīin-ūitehkhàugóaêkhachām-khí-lâi, sīin-ūibêng-bêngsīpó-ge̍k, lâilia̍hchòesīchio̍h-thâu, hiān-hiānsīláu-si̍tōe, kāliáuchiahōechiah-n̍i̍hthòng-simlah. Ôngthiaⁿ-kìⁿcheōe, chiūphàitok-ge̍kêsai-hū, lâibôahittèchio̍h-thâu, kó-jiânlāi-bīnhiánchhutpó-ge̍k, sòachionghittège̍kmiâkiòHô--sīêphek. KàuChînSí-hôngêsî, chionghittèphekkhekchòehông-tèìn; āu-lâiliû-thôanchòekok-pó.
|
楚國有一個人,姓弁名和,tī山裡得著一塊粗玉,就提去獻予楚國厲王,kā伊講,內面有寶玉。厲王叫琢玉的師傅來看;hit-ê師傅講,是一塊石頭,thài有甚麼奇巧?厲王講弁和是欺騙伊,就將倒腳kā鏨起來。後來厲王死去,武王續接來坐位。弁和閣將hit塊粗玉提去獻予武王。武王猶原召玉工來看,也講是石頭。武王也講伊是欺君,將正腳也kā鏨起來。過無偌久武王也死,就換文王teh坐位。Chit-ê弁和才將hit塊玉提去tī山腳,tī遐直直哭,足足有三暝三日,甚至目屎流了,續流血出來。文王就叫人去問伊,是甚麼緣故?國內的人受鏨腳的刑罰是真濟,你啥事哭到這款的慘慼?弁和才講,我毋是因為teh哭我的腳鏨起來,是因為明明是寶玉,來掠做是石頭,現現是老實話,kā掠做講白賊;所以哭了才會chiah-n̍i̍h痛心啦。王聽見這會,就派琢玉的師傅,來磨hit塊石頭,果然內面顯出寶玉,續將hit塊玉名叫和氏的碧。到秦始皇的時,將hit塊碧刻做皇帝印;後來流傳做國寶。
|
TaⁿIâ-so͘êtō-lí, kiámm̄sībôtèthangchhúêpómah? Iâ-so͘ūkóng, Thian-koksīchhin-chhiūⁿkhǹg tī hn̂g-n̍i̍hêpó-pòe, lângkhòaⁿ-kìⁿ, chiūchiongisó͘ūêkhìbōe, lâibóehittèhn̂g. Khó-siohlângm̄-nām̄batsīpó, hóan-tńgēngchōe-chōehānglâihúi-pòng. Kàu-hōechho͘-siatêsî, tú-tio̍hchinchōeêkhún-tio̍k, siūchinchōeêlêng-jio̍k; m̄-nāchhin-chhiūⁿPiānHôhō͘lângchāmkhanā-tiāⁿ, sīm-chìū-êpàng-saksìⁿ-miālâikan-chèngtō-lí. Kai-chàithôan-tōêlânglóngbôlóe-chì, thâu-chêng-êpoa̍h-lo̍h-khì, āu-bīn-êkohchān-khí-lâi. Só͘-íchit-tia̍pkàu-hōeūthangchiah-n̍i̍hheng-ōng. Siat-súlângnāōechhin-chhiūⁿChhó͘Bûn-ôngêkhóan, chim-chioklâichhúi-mô͘, chinkéliâm-piⁿchiūbêng-pe̍k.
|
今耶穌的道理,kiám毋是無tè通取的寶mah?耶穌有講,天國是親像khǹgtī園裡的寶貝,人看見,就將伊所有的去賣,來買hit塊園。可惜人毋若毋捌是寶,反轉用濟濟項來譭謗。教會初設的時,拄著真濟的窘逐,受真濟的凌辱;毋若親像弁和予人鏨腳若定,甚至有的放捒性命來干證道理。佳哉傳道的人攏無餒志,頭前的跋落去,後面的閣贊起來。所以這霎教會有通chiah-n̍i̍h興旺。設使人若會親像楚文王的款,斟酌來揣摩,真假連鞭就明白。
|