Tīcha̍p-gōanîchêngTiong-kokūtú-tio̍hchinlōanêsū, hông-hō͘chhutchiàutio̍hkóaⁿgōa-koklângchhutinêkéng-lāi, sòakhún-tio̍ksìnChúêlâng. Chōe-chōelângthànhông-hō͘êchiàukhìchòeGī-hô-thôanhúi. Ūchi̍têsìn-tô͘miâPhàng-á, siám-pīpháiⁿ-lângêchhiúkhìbi̍h. Húi-lūikhìlia̍hPhàng-á, lia̍hbô, chiūlia̍hinsió-tīkiòitio̍hkāinkónginhiaⁿbi̍htīsím-mi̍hsó͘-chāi; nābôkóngbehthâii. Phàng-áchaichitêsū-chêng, m̄àiliân-lūipa̍tlâng, chiūka-kīchhut-lâi. Insió-tībôpàiSiōng-tè, só͘-ítit-tio̍htháu-pàng, chóng-sīPhàng-ásiūlia̍h. Thó͘-húimn̄gisīsìnChúêlângám̄sī, Phàng-álóngbôkiaⁿ, hó-táⁿjīn. Pháiⁿ-lângkhòaⁿikàuchiahkoat-tòan, chiūkhuithô͘-khangchinchhim, kāPhàng-áoa̍htâi, chiongthô͘ûn-ûn-áthūn-lo̍h-khì. Chōe-chōelângtīhiatehkhòaⁿchitêtāi-chì, Phàng-álóngbôkiaⁿ, hóan-tńgti̍t-ti̍tkóngtō-líhō͘khòaⁿêlângthiaⁿ. Thó͘-húitehthūnthô͘êsîtiāⁿ-tiāⁿmn̄giūkam-gōanpōekàuábô; nā-sīiû-gôanput-chíkoat-tòanêsim. Thô͘í-kengtīⁿkàuiêchhùikohmn̄gi, sǹgsīlō͘-bépái êki-hōe thang pōe-kàu. I kóng, “Chhut-chāi lín chòe, góa chi̍t-sì-lâng bô m̄ jīn góa ê Kiù-chú.” Thó͘-húi tōa siū-khì, liâm-piⁿ ēng thô͘ thūn kàu tīⁿ, ēng kha chàm. Án-niPhàng-áêlêng-hûní-kengkàuChúêbīn-chêng, hián-bêngithiàⁿChúkam-gōanphe-miā.
|
Tī十外年前中國有tú著真亂ê事,皇后出詔著趕外國人出in ê境內,sòa窘逐信主ê人。Chōe-chōe人趁皇后ê詔去做義和團匪。有一個信徒名Phàng-á,閃避歹人ê手去bi̍h。匪類去掠Phàng-á,掠無,就掠in小弟叫伊著kā in講in兄bi̍h tī甚麼所在;若無講beh 刣伊。Phàng-á知chit ê事情,毋愛連累別人,就家己出來。In小弟無拜上帝,所以得著tháu放,總是Phàng-á受掠。土匪問伊是信主ê人á毋是,Phàng-á lóng無驚,好膽認歹人看伊到才決斷,就開土空真深,kā Phàng-á活埋,將土勻勻á thūn落去。Chōe-chōe人tī hia teh看chit ê tāi-chì,Phàng-á lóng無驚,反轉直直講道理hō͘看ê人聽。土匪teh thūn土ê時定定問伊有甘願背教á無;但是猶原不止決斷ê心。土已經tīⁿ到伊ê嘴koh問伊,算是路尾恁做,我一世人無毋認我ê救主。」土匪大受氣,liâm-piⁿ用土thūn到tīⁿ,用腳chàm。Án-ni Phàng-á ê靈魂已經到主ê面前,顯明伊疼主甘願胚命。
|